Không thể bảo vệ ngôi vương AFF Cup, khoảng lặng cần thiết cho ĐT Việt Nam bước tiếp về tương lai

ĐT Việt Nam của ông Park Hang Seo thậm chí sẽ chẳng có thời gian để mà buồn, khi mà những trận đấu tiếp theo lại dồn dập đến.

Hashtag: AFF Cup 2021

Khoảng lặng sau chu kỳ thành công

27/1/2022, ĐT Việt Nam phải làm khách trên sân của Úc ở vòng loại thứ 3 vòng loại World Cup 2022. Ngày 1/2/2022, đúng mùng 1 Tết âm lịch sẽ là trận đấu với Trung Quốc trên sân Mỹ Đình, trận đấu mà rất nhiều CĐV Việt Nam lại hô quyết chiến, lại muốn phải thắng. 

Đợt tập trung đầu tiên của năm mới sẽ bắt đầu vào khoảng ngày 15/1, tức các cầu thủ chỉ có thể về thăm nhà trong 1-2 ngày. 

Những đôi chân mỏi mệt, là điều có thể nhìn thấy rõ. Động lực và khao khát, điều này chúng ta đã kém hơn cả người Thái, Indonesia và Singapore. 

Những ngày cuối năm, hãy nhìn lại cả một quãng thời gian dài đã qua, khi ông Park bắt đầu xuất hiện với bóng đá Việt Nam. Giải đấu kỳ tích ở Thường Châu, được bắt đầu với cú sút mà bóng từ chân Quang Hải chui tọt vào lưới Úc theo đúng nghĩa. Thời vận bắt đầu đến. Sau giải đấu ấy, những người hùng trở về, cờ hoa rực rỡ. 

ĐT Việt Nam đã không thể bảo vệ ngôi vương AFF Cup

Bắt đầu từ thời điểm ấy, bóng đá Việt Nam bước vào giai đoạn rực rỡ nhất trong lịch sử. ĐT Việt Nam vô địch AFF Cup, ĐT U22 vô địch SEA Games. Từ một đội bóng cạnh tranh ở Đông Nam Á còn trầy trật, luôn thua kém người Thái, bỗng ĐT Việt Nam vụt lớn dậy, trở thành đội bóng tiến bộ nhất châu Á. Chúng ta cạnh tranh sòng phẳng với hàng loạt đội Tây Á. Chúng ta vỗ ngực giờ đây mình là vua của Đông Nam Á. Chúng ta nhiều lúc phát mệt bởi phải xem bóng đá quá nhiều, phải...ăn mừng quá nhiều. Tiếp theo, ĐT Việt Nam làm nên lịch sử khi lần đầu lọt vào vòng loại thứ 3 của World Cup, đứng chung mâm với những thế lực bóng đá hàng đầu châu Á.

Suốt 3 năm qua, CĐV bóng đá Việt Nam quen với những chiến thắng. 

Và giờ đây, chúng ta đã chính thức trở thành cựu vương Đông Nam Á. ĐT Việt Nam đã có giải đấu không thành công, không thể bảo vệ chức vô địch, và thua trước kỳ phùng địch thủ Thái Lan. Người ta chỉ nhìn lại chính mình khi thua, mọi thất bại đều có giá trị, giúp chúng ta nhìn lại ta là ai, ta đang ở đâu, năng lực thực sự của ta ở mức nào. 

Làm mới, nhưng làm mới như thế nào?

Bóng đá cũng như cuộc đời, khi gặp thời gặp vận, mọi thứ cứ thế hanh thông. Nhìn lại, người ta đã tiếc nuối nếu như ông Park có đủ Văn Lâm, Hùng Dũng, Trọng Hoàng, Văn Hậu, Đình Trọng ở trạng thái khỏe mạnh, thì ĐT Việt Nam có thể bớt khổ trong nhiều tình huống. 

Vấn là những chứ nếu, nếu chúng ta ghi được 1 bàn thắng vào lưới Indonesia, nếu chúng ta ghi thêm được 1 bàn vào lưới Campuchia, thì có thể mọi sự đã khác. Giờ này, ĐT Việt Nam có thể vẫn đang ở lại giải đấu, và sẽ có 1 trận chung kết vào đúng ngày đầu tiên của năm mới 2022.

ĐT Việt Nam đã vùng lên, để "chơi một trận đấu đẹp, không phải ân hận" trước Thái Lan. Thực chất, chúng ta chỉ dồn ép được họ trong hiệp 1, trong thế người Thái chủ động lùi xuống. Hiệp 2, những điều chỉnh đều bế tắc, ĐT Việt Nam đã không thể tìm được đường vào gần hơn khung thành đối phương. "Chúng tôi đã thua" là điều ông Park đã thừa nhận. 

Nhiều ý kiến rằng ĐT Việt Nam nên được làm mới, nhưng làm mới như thế nào, lại là câu hỏi không hề đơn giản. Hai nhân tố mới nhất xuất hiện trong thời gian qua là Hoàng Đức và Tấn Tài, họ chen chân được vào đội hình của ông Park bởi năng lực của mình, nhưng cũng đến từ việc những nhân sự quen thuộc ở vị trí ấy bị chấn thương.

Bóng đá Việt Nam đã quá quen với chiến thắng kể từ khi ông Park xuất hiện

Đội hình xuất trận của ông Park giờ đây đến đứa trẻ tiểu học thường xuyên cổ vũ ĐT Việt Nam cũng đoán ra được, rất ít có những sự thay đổi. 

Từ sân chơi tầm châu Á trở về Đông Nam Á với nhiệm vụ bảo vệ chức vô địch, ĐT Việt Nam đã buộc phải thay đổi. Nhưng việc từ bỏ cách đá quen thuộc từ phòng ngự phản công sang tấn công áp đặt đã khiến những cầu thủ của ông Park không thể thích nghi ngay được. Mọi sự điều chỉnh về nhân sự đều không mang lại hiệu quả cao.

Chúng ta cứ loay hoay ở hiệp 2, và bế tắc nhất khi cần tìm kiếm thêm bàn thắng, không thể ghi bàn vào lưới Thái Lan, Indonesia, hay thậm chí khi cần thêm bàn thắng nữa vào lưới đội bóng yếu Campuchia, cũng là điều bất khả kháng. 

SEA Games 31 đang đến gần khi sẽ diễn ra vào tháng 5/2022 trên sân nhà, nhưng không có cầu thủ U22 nào ở thời điểm hiện tại có thể có vị trí ở ĐTQG. Ngoại trừ Lê Văn Xuân ở trận đấu cuối cùng với Thái Lan, tất cả các cầu thủ trẻ được ông Park mang sang Singapore đều chỉ là để ra sân đá tập. 

Lứa cầu thủ của hiện tại vẫn còn có thể thành công với ông Park, nhưng đã chạm tới giới hạn về phong độ, năng lực. Sự thực là chúng ta không còn thống trị Đông Nam Á nữa, Thái Lan đã trở lại mạnh mẽ, Indonesia và Singapore cũng vươn tầm, thay đổi rất nhanh. 

Một thất bại, một khoảng lặng để nhìn lại, và tiếp tục chiến đấu cho tương lai, cũng là điều cần thiết vào lúc này. 

 

News feed