Buồn bã là một phần tự nhiên của cuộc sống. Ai trong chúng ta cũng có lúc trải qua những ngày tâm trạng không tốt. Việc cảm thấy buồn đôi khi là do áp lực từ công việc hay sự nhầm lẫn trong mối quan hệ. Có lẽ bạn đã từng tự hỏi: 'Tại sao tâm trạng mình lại bất ổn như vậy?'
Trong khoảnh khắc tăm tối, ta thường tìm kiếm lý do cho những cảm xúc lẫn lộn đó. Có những ngày, cảm giác trống rỗng quấn lấy chúng ta như một chiếc chăn nặng nề. Đi ra ngoài xem có thể khiến mọi thứ trở nên tốt hơn? Lắm lúc, việc đi dạo một mình dưới ánh đèn đường cũng mang lại chút an ủi. Tôi đã từng làm như vậy.
Chúng ta cũng có thể thấy rằng, nhiều người xung quanh cũng trải qua cảm giác như vậy. Có người chia sẻ nỗi buồn qua những bài viết, có người lại chọn cách né tránh cảm xúc. Đối với nhiều người, các hoạt động nghệ thuật trở thành lối thoát cho tâm hồn. Như một nghệ sĩ dùng bút màu để diễn tả nỗi lòng. Và thật đáng buồn khi điều đó lại không xảy ra với tất cả mọi người.
Khi buồn, có lúc chúng ta cảm thấy cô độc. Thật vậy, những cái ôm từ người thân có thể khiến tình trạng buồn này dịu lại. Nhưng giữa những suy nghĩ tiêu cực, có khi chúng ta lại không muốn ai chạm vào mình. Điều này đặt ra câu hỏi lớn: Làm thế nào để ở lại trong một không gian tăm tối mà vẫn giữ được bản thân mình? Tự chăm sóc bản thân là một gợi ý khả quan.
Các hoạt động như tập thể dục, thiền, hay đơn giản là đọc một cuốn sách cũng có thể giúp ta. Điều này không có nghĩa là ta sẽ ngay lập tức cảm thấy tốt hơn. Nhưng từng bước một, những hành động nhỏ này sẽ dẫn ta ra khỏi chốn u ám. Đó là một hành trình, không phải là điểm đến. _Theo ý kiến của tôi, việc kiên nhẫn là rất quan trọng trong quá trình này._
Có thể tìm thấy ánh sáng ở đâu trong những ngày buồn? Đôi khi, ánh sáng đến từ những điều nhỏ nhặt. Một nụ cười từ một người lạ, hay âm thanh êm dịu của bản nhạc yêu thích. Những ký ức vui vẻ được nhắc lại có thể làm vơi đi nỗi buồn. Lúc này, chúng ta cần học cách nắm giữ những khoảnh khắc tích cực đó.
Hãy nhớ rằng, việc chia sẻ cảm xúc với bạn bè hay gia đình có thể làm cho nỗi buồn nhẹ nhàng hơn. Không ai có thể sống một cuộc sống không có khó khăn. Dành thời gian cho bản thân cũng cần thiết. Mỗi khi cảm thấy buồn, hãy tự hỏi: 'Mình cần gì vào lúc này?'
Tôi tin rằng, cảm xúc tiêu cực không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối. Nó là một phần của con người. Hãy cho phép bản thân cảm nhận nỗi buồn. Đừng cố gắng chạy trốn khỏi nó. Thay vào đó, hãy ôm ấp nó như một phần của cuộc sống. Bởi lẽ, sau những cơn bão, ánh sáng sẽ trở lại.
Dù cho mọi chuyện có bận rộn đến đâu, hãy dành thời gian cho bản thân. Mỗi người đều có cách riêng để vượt qua những ngày buồn. Chẳng hạn như viết nhật ký, nghe nhạc, hay chỉ đơn giản là ngồi thiền. Những điều nhỏ bé trong cuộc sống cũng có thể mang lại niềm vui. Hãy tìm kiếm chúng. Hãy chấp nhận tất cả mọi cảm xúc. Tìm kiềm những điều khiến bạn vui vẻ, dù cho chỉ là nhỏ nhất. Một cốc trà nóng, một bộ phim hài hước có thể thay đổi tâm trạng của bạn ngay lập tức.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng tươi sáng. Nhưng khi chúng ta học cách chấp nhận nỗi buồn, ta sẽ càng mạnh mẽ hơn. Cuối cùng, ánh sáng sẽ trở lại và xua tan bóng tối. Đó cũng chính là điều làm cho cuộc sống trở nên đẹp đẽ. _Đó là điều tôi tin tưởng._
Bình luận