Tiếp nối tập 61, sau khi có trong tay chiếc điện thoại của ông Sinh, Khánh Thy đã bị thuộc hạ của ông Tấn bắt đi và nhốt vào trong 1 căn nhà hẻo lánh.
Lúc này, Phương Nam không thể liên lạc được với ông Sinh nên vô cùng lo lắng. Một mặt, cô gọi điện cho Long, thông báo tình hình đồng thời bật định vị điện thoại của bố và gọi xe ôm để một mình đi tìm.
Ông Tấn đã lật bài ngửa, cùng Thy xem đoạn video ghi lại toàn bộ tội ác của ông ta, khiến cô vừa sợ hãi vừa căm hận. Ông ta ra lệnh cho đàn em phóng hỏa giết người và bắt bà Sa về biệt thự, trói và nhốt trong phòng.
Trong khi Long và Huy đang dò dẫm theo định vị của Nam bị mất dấu thì Nam đã đến nơi Thy bị giam. Cô cầm 1 thanh củi đập mạnh vào tên đàn em đang loay hoay châm lửa và chạy lên tầng 2. Thấy Thy đang bị trói, Nam nhanh chóng lại gần tìm cách giải cứu. Đúng lúc này, người của lão Tấn đã tỉnh lại và tiếp tục châm lửa để đốt nhà. Nam vô cùng gấp gáp, cô không còn nhớ gì những thù oán giữa cô và Thy mà chỉ nghĩ đến việc cứu 1 bà mẹ đang mang thai.
Dây trói thì chặt, lửa cháy càng ngày càng to. Ngôi nhà đã cũ, những thanh củi trên trần nhà bắt đầu rơi xuống và xuất hiện những tiếng nổ lớn khiến Nam và Thy vô cùng sợ hãi. Nam nhanh trí nhặt 1 miếng củi đang cháy gần đó để hơ vào dây trói, nhờ thế mà Khánh Thy đã được thoát ra và cả 2 cùng chạy tháo thân.
Khi ra đến cửa, bóng dáng anh em Huy, Long thấp thoáng cũng là lúc lửa đã cháy phừng phừng. Nhìn thấy có 1 thanh gỗ lớn trên trần nhà sắp rơi xuống, Nam không hề đắn đo, cô đẩy Thy ra trước và mình chạy theo sau, thanh gỗ tuy không phang vào trúng người Nam nhưng cũng khiến cô ngã nhào, lăn từ cầu thang xuống tầng 1. Mặt Khánh Thy cắt không còn giọt máu, cô quay lại, hét lên “Chị Nam”. Đúng lúc này, Huy đã chạy tới đỡ Thy còn Long cũng chạy tới ôm lấy Nam. Trước khi ngất đi, Nam nắm chặt tay Long và nói “Anh ơi, con, con của chúng ta”. Long, Huy và Thy vô cùng sửng sốt…
Bệnh viện X, phòng số xxx…
Lúc này, Phương Nam và Khánh Thy đang nằm trên 2 chiếc giường đối diện nhau.
Nam vẫn còn mê man chưa tỉnh, một phần do ảnh hưởng của cú ngã và 1 phần do bị hít phải nhiều khói bụi. Bên cạnh giường, Long đang xiết chặt bàn tay cô, môi mím chặt, vừa lo lắng, vừa xót xa.
Khánh Thy chỉ bị hoảng loạn 1 chút, cơ thể có xây xước do bị trói và va chạm trong quá trình chạy lửa.
Tất cả mọi người đang đứng ngoài hành lang. Ông Khang thì trầm ngâm không nói gì, bà Xuân vô cùng lo lắng, 2 tay xoa vào nhau, mắt không ngừng hướng về phía phòng bệnh.
Bà Bích không ngừng bù lu bù loa:
- Con ơi là con, sao con lại khổ thế hả con? Hết lần này đến lần khác con cứu nó mà nó đã đối xử với con thế nào?
Diệp thì luôn miệng an ủi mẹ:
- Thôi mà mẹ, đây là bệnh viện đấy. Mẹ để cho chị còn nghỉ chứ.
Huy đi cùng bác sỹ để làm thủ tục đã về đến cửa phòng. Bác sỹ thông báo:
- May mắn 2 sản phụ không sao, hiện sức khỏe của các em bé đều đã ổn định. Riêng bệnh nhân Phương Nam, do có thai đôi nên gia đình cần hết sức lưu ý, giữ gìn sức khỏe cho bệnh nhân.
Nghe thấy 2 từ “thai đôi” mà mắt bà Xuân sáng rực như sao, nhìn ông Khang không nói nên lời. Ông Khang cũng vô cùng xúc động.
Đúng lúc này, có 2 đồng chí công an đi thẳng tới phòng bệnh và hỏi:
- Xin hỏi ai là Nguyễn Khánh Thy?
Huy thấy sự chẳng lành nên đến gần đồng chí công an và nói:
- Khánh Thy là vợ tôi, cô ấy đang có bầu lại vừa trải qua 1 việc gây chấn động mạnh. Nếu không có việc gì quá quan trọng, xin mời ngày mai các anh quay lại.
Anh Công An đưa ra tập tài liệu rồi dõng dạc thông báo:
- Chúng tôi đến là muốn cô Khánh Thy xác nhận 1 số thông tin liên quan đến vụ án ông Cao Tấn về những tội danh bắt, giữ người trái pháp luật và đang tình nghi là hung thủ giết người của vụ án 20 năm trước.
Anh tiến tới giường của Thy, nói tiếp:
- Qua đấu tranh làm rõ, chúng tôi được biết, ông Tấn và đồng bọn đã bắt cóc cô Khánh Thy để chiếm đoạt chiếc điện thoại của 1 người tên là Sinh, do trong đó có ghi đoạn video bằng chứng về vụ án giết ông Thắng – bố cô Thy năm xưa. Chúng tôi đã triệu tập ông Sinh để phối hợp điều tra và được biết, trước đó đã có người chụp thuốc mê khiến ông Sinh bất tỉnh để cướp chiếc điện thoại. Chúng tôi đã lần theo dấu vết và bắt được 2 người đã chụp thuốc mê ông Sinh, 1 người phụ nữ và 1 người đàn ông. 2 người này khai nhận đã được cô Khánh Thy thuê để theo dõi và dùng thủ đoạn để lấy chiếc điện thoại.
Khỏi phải nói, tất cả mọi người chứng kiến đã chóng mặt, ù tai như thế nào trước những lời nói của đồng chí công an. Long và bà Bích vô cùng tức giận. Hai người bật dậy, lao đến chỗ Thy và hỏi lớn:
- Thy, có đúng là như vậy không?
May mà có người giữ lại, nếu không, có lẽ bà Bích đã trả cho Thy cái tát mà bà Sa đã tát Nam ngày nào.
Đồng chí Công an phải trấn áp Long:
- Xin các đồng chí bình tĩnh, ra ngoài và giữ trật tự để chúng tôi làm việc. Ngoài ra, người phụ nữ còn khai nhận, trước đó đã được cô Khánh Thy trả tiền để theo dõi hành tung của ông Sinh, thuê người bôi nhọ, quay clip tung lên mạng. Với những thông tin này, đáng lẽ cô Khánh Thy phải theo chúng tôi về trụ sở công an để lấy lời khai và làm rõ, tuy nhiên, nể tình cô đang bụng mang dạ chửa, lại vừa trải qua 1 sự việc ảnh hưởng đến thể chất và tinh thần, nên chúng tôi xin phép được làm việc với cô tại đây…
Thy chỉ biết lắp bắp:
- Thế còn mẹ tôi sao rồi?
- Còn bà Sa, mẹ của cô, chúng tôi đã tìm thấy bà bị ông Tấn bắt trói trong căn biệt thự, chúng tôi cũng đã có lời khai về việc bà Sa biết việc ống Tấn làm nhưng cố tình che giấu, bao che làm ảnh hướng đến kết quả điều tra của vụ án năm xưa, khiến cho 1 người phải đi tù oan. Hiện bà Sa đã được đưa đến trụ sở công an để phối hợp điều tra.
Lúc này, mọi người đều rất sững sờ. Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra. Huy đã không còn tâm trạng để ở lại đó 1 giây phút nào nữa. Anh cảm thấy vô cùng buồn bã và thất vọng. Anh bỏ mặc Thy ở lại và đi ra ngoài. Thy nhìn theo Huy với ánh mắt ân hận và lo lắng. Hai hàng nước mắt lăn dài trên má Thy, những giọt nước mắt muộn màng sau những gì cô đã gây ra…
Vài ngày sau, sức khỏe của cả Khánh Thy và Phương Nam đều đã ổn định và được xuất viện. Nam vẫn xin phép được ở với bố Sinh, do chưa kịp thu xếp để có thể về nhà chồng. Ông Khang và bà Xuân cũng hết sức tôn trọng mong muốn của Nam và chuẩn bị thêm 1 số đồ để cô bồi bổ thêm sức khỏe, yên tâm tĩnh dưỡng. Còn Long, khỏi phải nói, anh suốt ngày lăng xăng, chạy đi chạy lại bên vợ, vừa mừng vừa lo khiến Nam không khỏi bật cười. Khi ôm Nam trong lòng, Long đã nói bằng giọng rất nghiêm túc:
- Chuyện lần này, tuy anh rất vui vì em có bầu nhưng không phải anh không giận. Em biết mình có bầu nhưng không nói cho ai biết, đặc biệt là anh, lại 1 mình lăn xả đi vào trốn rừng thiêng nước độc, bất chấp nguy hiểm như thế. Em thử nghĩ xem, nếu như anh và Huy không đến kịp thì liệu có chuyện gì sẽ xảy ra với 3 mẹ con? Nếu có chuyện gì xảy ra với em, anh sẽ sống như thế nào đây? Em có biết có thể lường trước hậu quả sẽ nghiêm trọng như thế nào không?
Nam rưng rưng 2 hàng nước mắt và nói:
- Em xin lỗi vì đã giấu anh. Lúc đó, em thực sự không nghĩ được gì cả. Em chỉ lo đến sự an nguy của bố. Em biết là mình sai rồi. Em xin lỗi.
- Thôi được rồi, lần này anh tha. Từ giờ về sau, có chuyện gì em cũng phải nói với anh để 2 vợ chồng tìm cách tháo gỡ, không được tự xử lý 1 mình như vậy, nghe chưa? – Dù sao Shark Long cũng vẫn là 1 người rất bao dung và yêu vợ.
- Không biết Huy có sao không anh nhỉ? Câu hỏi của Nam bỗng khiến Long thở dài.
Từ sau ngày rời bệnh viện, Huy dọn đến nhà hàng ở, dù bà Xuân có khóc lóc thế nào đi nữa. Có lẽ Huy cảm thấy quá hoang mang và thất vọng trước những hành xử của vợ mình. Bản thân Huy luôn nghĩ mình đã hiểu hết về con người của vợ, anh tin tình yêu và sự bao dung của mình sẽ có thể cảm hóa và chinh phục bản tính hiếu thắng và ích kí của Thy. Nhưng sau sự việc này, anh bỗng nhận ra, anh chẳng hiểu gì về cô. Anh cần thời gian để trấn tĩnh và suy nghĩ lại mọi việc.
Khánh Thy vừa trở về nhà thì cụ Dần đã lao ra, túm tóc, tay giât mồm nói: “con hồ ly tinh, vì mày, vì mày mà con gái tao phải khổ. Vì mày mà con gái tao phải dọn ra ngoài ở…” khiến cả nhà hốt hoảng can ngăn.
Thy thẫn thờ lên phòng, cảm thấy vô cùng trống trải và lạnh lẽo. Tuy mọi người trong nhà vẫn cô gắng tỏ ra bình thường nhưng cô cảm nhận được ánh mắt nghi ngại mọi người đang nhìn cô. Bố mẹ chồng tuy vẫn chăm lo, trấn an cô nhưng cô biết, mọi người đều cảm thấy bất ngờ và thất vọng về những việc cô đã làm. Và chính cô cũng cảm thấy mình là 1 con người thật tồi tệ.
Một buổi sáng, khi cả nhà còn đang lơ mơ ngủ thì tiếng chị Sâm đã thất thanh:
- Ối anh Khang, chị Xuân ơi, cái Thy nó bỏ đi rồi.
Cả nhà hốt hoảng chạy sang thì thấy Thy đã ra đi và để lại 1 mảnh giấy:
- Bố mẹ và cả nhà thân mến, con xin lỗi vì sự ra đi đường đột này. Con xin lỗi về tất cả những chuyện mình đã gây ra. Nếu như con nghe lời bố mẹ, nhìn nhận mọi việc theo chiều hướng tích cực và bao dung hơn thì có lẽ ngày hôm nay, con không bị sa chân vào chính vũng bùn mà con tạo ra. Con đã trách nhầm chị Nam, trách nhầm bác Sinh mà gây ra những chuyện tồi tệ và đáng xấu hổ. Con biết mọi người luôn yêu thương con nhưng con đã không thể cảm nhận và đáp lại tình cảm đó. Con thấy rất xấu hổ và không còn mặt mũi nào để đối diện với mọi người, đặc biết là chị Nam. Con đã xin đi công tác 1 thời gian và đăng ký sinh ở nước ngoài. Con cần 1 thời gian để tĩnh tâm và hối cải về những việc mình đã làm. Khi nào cảm thấy sẵn sàng, con sẽ về và con mong mọi người sẽ vẫn đón nhận con. Con cám ơn cả nhà về tất cả mọi việc. Chị Nam, em cám ơn chị…
P/s: Còn 1 chuyện, quả thật rất khó khăn để có thể thú nhận nhưng con xin mọi người hãy tha thứ cho con. Cách đây hơn 3 năm, chính mẹ con là người đặt chiếc vòng vàng của bà vào túi của cô Bích để vu oan cho cô. Và chính con là người đã xóa camera ngày hôm đó. Lúc đó cả con và mẹ con đều quá mu muội và ích kỉ, con mong mọi người hãy tha thứ cho mẹ con con…
3 năm sau, tại biệt thự Hoàng gia…
Nam đang gọt hoa quả, nhìn chồng và 2 con đang đùa nghịch dưới bể bơi. Cặp song sinh nay đã được hơn 2 tuổi, rất nghịch ngợm và thích trêu chọc mẹ Nam – như bố Long vậy.
Con gái đang gọi:
- Mẹ Nam ơi, xuống đây chơi với con đi.
Nam cười hiền hậu và nói:
- Thôi, mẹ đang gọt hoa quả, lát mấy bố con lên ăn nhé.
Lúc này cậu con trai đã cười láu cá, thì thầm với bố rồi té nước lên ướt hết người mẹ. Nam hét lên:
- Nào, ướt hết người mẹ rồi.
Cậu con trai cười khúc khích, chạy lên bờ ôm lấy mẹ làm Nam ướt sũng rồi khi Nam bất cẩn nhất, Long lừa lừa kéo tay làm cô ngã nhào xuống bể. Cả nhà cứ thế mà cười đùa râm ran cả góc vườn.
Lúc này, có 1 người phụ nữ đội mũ vành rộng, ăn mặc rất sang trọng, kéo theo vali và dắt 1 cậu bé tầm 3 tuổi. 2 mẹ con bỗng dừng lại trước cây khế đã trĩu quả. Người phụ nữ đưa mắt nhìn ngôi nhà với ánh mắt vừa xa lạ, vừa thân quen.
Trong nhà, bà Xuân bị thu hút bởi tiếng ồn ào vui vẻ mà chạy ra thì chợt sững lại “Thy, Thy phải không con?”
Cậu bé đang được Thy dắt tay bỗng gọi lớn “Bà nội, bà nội ơi”.
Cả nhà Nam lúc này đã thôi nô đùa, nhìn nhau đầy xúc động rồi lục đục kéo nhau lên bờ. Thy bỏ mũ xuống, nhìn một lượt rồi cô nghẹn ngào “Mẹ, Chị…”
Tất nhiên toàn bộ câu chuyện nói trên là 1 kịch bản giả tưởng do khán giả đang cảm thấy khó chấp nhận cách biên kịch đã "tha thứ" cho Khánh Thy một cách quá dễ dàng. Người xem cho rằng Thy cần phải trả giá cho những hành động của mình thay vì mặc nhiên được Huy và cả nhà họ Hoàng bao dung và xem như không hề có chuyện gì xảy ra. Bởi những sóng gió mà Phương Nam trải qua cũng như việc gia đình họ Hoàng bao phen bão táp, mâu thuẫn, chia lìa hầu hết đều có bàn tay của Khánh Thy nhúng vào.
Còn bạn, bạn nghĩ gì về kịch bản nói trên?
Bình luận