Câu chuyện lúc cơ hàn buôn áo gió, bán mì gói của vợ chồng tỷ phú Phạm Nhật Vượng ở Liên Xô

Trước khi giàu có như hiện tại, tỷ phú Phạm Nhật Vượng và vợ là bà Phạm Thu Hương từng có thời gian buôn gánh bán bưng khó khăn tại xứ người.

Hashtag: Tỷ phú

Vào những năm 1980, nhờ mối quan hệ hữu nghị tốt đẹp với các nước Đông Âu - đặc biệt là Liên Xô (cũ), Việt Nam đã gửi rất nhiều học sinh xuất sang đây du học, trong số đó có ông Phạm Nhật Vượng và vợ hiện tại của ông là bà Phạm Thu Hương. Ông chủ Vingroup lúc ấy theo học ngành kinh tế và địa chất tại Học viện địa chất Moscow, bà Hương học ngành Luật quốc tế tại Liên Xô.

>>Xem thêm: Phu nhân tỷ phú Phạm Nhật Vượng lần đầu lộ diện, nhan sắc nhận nhiều lời khen

Nói về mối nhân duyên của cả hai, ông Vượng và bà Hương quen biết nhau qua nhóm du học sinh ở Liên Xô. Sau thời gian quen nhau, năm 1993, ông Vượng tốt nghiệp và kết hôn với cô bạn thời đại học là bà Hương. Cả hai sau đó đã chuyển tới thành phố Kharkov, mở một cửa hàng ăn lấy tên Việt Nam Thăng Long. Theo thông tin trên tờ Fast Salt Times của Ukraine, cửa hàng ăn của vợ chồng tỷ phú nắm tại địa chỉ nhà số 5, cao tốc Aminevskoe. Đây được xem là khu người Việt trong năm 1990, vì có rất nhiều kiều bào Việt Nam sinh sống. 

Cựu thị trưởng thành phố Kharkov Michael Pilipchuk từng nhận xét về quán ăn của vợ chồng ông Vượng: "Đồ ăn ngon, giá cả phải chăng và hợp túi tiền, nhà hàng của ông Vượng đã nhanh chóng phát triển và trở nên nổi tiếng với không chỉ người dân Kharkov mà với cả những du khách tới thành phố".

Vào những năm 1990, do khủng hoảng kinh tế tài chính, kệ hàng trong siêu thị Kharkov gần như trống không và người dân buộc phải mua nhiều loại sản phẩm bằng tem phiếu. Ngay lập tức, ông Vượng đã tận dụng cơ hội này về Việt Nam mua một dây chuyền mỳ ăn liền hai vắt thô sơ, quay tay đưa sang Ukraine và bắt đầu sản xuất mỳ ăn liền hiệu Miniva, bán cho dân bản địa và được nhiều người yêu thích.

Đáng chú ý, thời điểm đó cả hai vợ chồng đều không đủ vốn kinh doanh mỳ ăn liền, nhưng ông Vượng đã mạo hiểm vay 10.000 USD từ bạn bè với lãi suất 8%/tháng. Sau này, vợ chồng ông tiếp tục vay Ngân hàng châu Âu với lãi suất 12% để mở rộng sản xuất sang các sản phẩm khác như rau thơm khô đóng gói, bột khoai tây, soup… Vì xuất hiện đúng thời điểm, nên mỳ Mivina nhanh chóng trở nên phổ biến ở đất nước Ukraine. Chỉ trong vòng một năm, ông Vượng đã bán ra 1 triệu gói mỳ. Đến năm 2004, mức tiêu thụ mỳ Mivina ở Ukraine đạt mức cao kỷ lục, khi có đến 97% người dân sử dụng sản phẩm này. Thương hiệu Mivina sau đó cũng đã trở thành tên gọi chung cho tất cả đồ ăn nhanh ở Ukraine.

Sau khi gặt hái được thành công lớn tại Ukraine, vợ chồng ông Vượng mở rộng nhà máy, đưa thương hiệu Mivina tới hơn 30 quốc gia khác trên toàn thế giới như Estonia, Litva, Latvia, Moldova, Ba Lan, Đức, Israel... Đồng thời, ông cũng sản xuất thêm khoai tây nghiền, thành lập nhà máy chuyên sản xuất gia vị, nhà máy chuyên đóng gói, là các công ty con của Tập đoàn Technocom - tiền thân của Vingroup hiện nay.

Đặc biệt, vào những năm 1997 – 1998, ông Vượng từng cho biết ông nghĩ chỉ kiếm được 2 triệu USD và sẽ ngừng kinh doanh về hưu. Tuy nhiên, sự nghiệp của vợ chồng ông ngày càng đi lên, phát triển vượt bậc nên ý nghĩa đó cũng không còn. Thay vào đó, bên cạnh việc điều hành công việc kinh doanh ở Ukraine, ông Vượng bắt đầu đầu tư về nước với việc mở 2 công ty bất động sản ở Việt Nam là Vinpearl năm 2000 và Vingroup năm 2002.

Ông Vượng cũng từng chia sẻ trên tờ Tuổi trẻ về việc khởi nghiệp từ năm 3 đại học, buôn bán áo gió nhưng bị phá sản, nợ chồng chất: "Tôi chỉ là một người bình thường thôi. Tôi đi học ở Liên Xô, rồi ở lại làm việc. Bắt đầu khởi nghiệp thực ra là từ năm thứ 3 đại học. Ở Moscow, tại Dom 5 (khu thương xá tập trung làm ăn buôn bán của người Việt tại Nga thời đó-PV), mình cũng đi thuê một cái phòng để bán hàng nhưng buôn bán kém, cứ càng buôn càng lỗ. Sau đó mới mở cái nhà hàng tại Dom ấy luôn.

Đến đoạn sau thì nhập hàng từ Việt Nam sang. Hồi ấy buôn áo gió là đỉnh điểm, ban đầu kiếm được nhiều tiền lắm. Nhưng cuối cùng cũng lại mất sạch. Phá sản luôn ấy. Vì khi thị trường đi xuống mình phản ứng không đúng và không kịp. Sinh viên đã có kinh nghiệm gì đâu nên mới bị phá sản. Khi rời Moscow đi xuống Kharkov vẫn còn nợ 40.000 USD".

Bài liên quan

News feed