Bán kết lượt về AFF Cup 2021:
19h30 26/12: ĐT Việt Nam - Thái Lan (Trực tiếp VTV6).
Rất nhiều những khá giả Việt Nam đã xem trận bán kết giữa Indonesia và Singapore. Hai đội bóng đã tạo nên một trận đấu kịch tính, tất cả những con người có mặt trên sân đã thi đấu một cách tận hiến. Nhìn họ, nhiều CĐV Việt Nam nói rằng: hãy học theo Singapore. Chỉ còn 9 người, rồi đến 8 người trên sân, Singapore vẫn tấn công. Những cầu thủ trẻ của Indonesia cũng cứ đá bóng một cách bản năng, có gì đó rất vô tư, chứ không chơi kiểu mưu mẹo khi nắm quá nhiều lợi thế hơn người. Lúc Indonesia dẫn 2 bàn ở hiệp phụ, họ vẫn cứ lên bóng tấn công.
Khát vọng, cảm hứng, sự tận hiến, phải chăng đó chính là những thứ mà các đội bóng khác đang hơn chúng ta ở AFF Cup lần này. Bóng đá hay cuộc đời vẫn vậy, đôi khi "Hãy làm việc hết mình, những điều tốt đẹp sẽ đến với bạn", như lời anh Nguyễn Tử Quảng - một Fan cứng của Ronaldo vẫn hay nói.
ĐT Việt Nam đã từng đứng trên đỉnh cao Đông Nam Á. Khi những kẻ hừng hực khát vọng lật đổ ở xung quanh, thì kẻ thống trị phải điềm tĩnh, và bản lĩnh.
Đáng tiếc, chúng ta đã không thể bản lĩnh được như vậy, đã không thể vào trận được với "cái đầu lạnh" của kẻ hơn tầm. Và đối thủ của chúng ta - Thái Lan, là đội bóng hừng hực quyết tâm lật đổ, lại có đội quái chiêu nhất định.
Cú trượt chân của Hồng Duy ở trận bán kết lượt đi phần nào chính là biểu hiện của sự thiếu bản lĩnh, thiếu độ lạnh đó. ĐT Việt Nam bị gãy đổ các ý đồ lối chơi, bị cuốn vào những diễn biến gây ức chế tâm lý mà những cầu thủ Thái Lan đã tạo ra. Thêm ông trọng tài với những quyết định gây tranh cãi, chúng ta đã thua.
Chỉ Quang Hải là kẻ không biết sợ, vẫn "lạnh" được, vẫn tìm ra cách để "kéo team đi lên" trong hoàn cảnh khó khăn ấy. Nhưng ngôi sao lẻ loi của ĐT Việt Nam lại quá đen đủi, với 2 lần bóng hết dội cột lại chạm xà.
Cảm hứng thi đấu đang sụt giảm trầm trọng. Hãy nhớ lại lần chạm trán gần nhất của Việt Nam và Thái Lan ở 1 giải đấu cấp độ Đông Nam Á, ở SEA Games 2019. Khi đó, ĐT U22 Thái Lan dẫn trước 2 bàn nhưng ĐT U22 Việt Nam đã gỡ hòa 2-2, rồi sau đó thẳng tiến đến chức vô địch.
Tiến Linh, Quang Hải, Hoàng Đức, Tấn Tài là những người có mặt ở trận đấu ấy. Khi ấy, U22 Việt Nam là một đội bóng đầy khí thế và sức sống.
Giờ thì chúng ta phải làm sao, những chiến binh Rồng Vàng phải làm gì, trong thế bị dẫn trước 2 bàn?
Ông Park đã nói rằng "đây là một trận chiến", và dù có thế nào cũng sẽ chơi 1 trận đấu đẹp. Tình thế hiện tại, chỉ có hết mình mà thi đấu, mọi sự tính toán chiến thuật cũng chỉ là để tham khảo.
Giữa tình thế cấp này, không còn cách nào khác, là phải lao về phía trước. Giống như người dũng sĩ bị dồn vào thế chân tường, chỉ có thể lựa chọn cầm gươm lên. Nhưng không thể chỉ cầm mỗi chiếc gươm và tiến lên, cũng phải giữ chặt tấm khiên. Đá với Thái Lan, không thế theo kiểu "lao đầu vào đá".
Nếu ĐT Việt Nam có bàn thắng mở tỉ số, nếu Quang Hải sút được 1 quả vào lưới đối phương, tinh thần của ĐT Việt Nam sẽ bốc lên cao ngút trời. Bằng không, đặt giả thiết ngược lại, Thái Lan phản đòn, mọi sự sẽ chấm hết với chúng ta. Tấn công thế nào để vẫn giữ được mặt trận phòng ngự phía sau, quả là bài toán khó giải với ông Park.
Còn thở, còn gỡ, còn sống, còn chiến đấu. Và hi vọng ngày hôm nay, may mắn, cái vận đỏ, sẽ có duyên với thầy trò ông Park. Với Thái Lan và với trận đấu này, chúng ta đâu còn nhiều sự lựa chọn, nhiều cơ sở để mà tính toán, đá bằng niềm tin, thì phải là một niềm tin rực cháy.
Bình luận