Mưa xuân reo rắc trên các con phố Hà Nội mang đến cái cảm giác chân thực về Tết, những cơn mưa rào mùa hạ làm xoa dịu cái nắng hầm hập từ mặt đường bê tông trải nhựa, mưa mùa thu như chiếc áo cũ phủ trùm lên những cành cây chuẩn bị cho mùa trút lá, mùa đông hanh hao nứt nẻ có vài cơn mưa chớp nhoáng càng làm cái lạnh thêm tái tê.
Những ngày khi sắp bước vào tháng ngâu, trời đất cứ như muốn lên dây cót tinh thần với con người nên thời tiết thay đổi xoành xoạch. Mới giờ này tuần trước, bước chân ra khỏi nhà, ai ai cũng quấn bịt kín mít với nào là khẩu trang, kính râm, áo chống nắng; thế mà chỉ 1 loáng ngày sau, người ta dỡ hết mọi thứ xuống để khoác lên mình áo mưa xanh đỏ.
Người với người vẫn kín mít, chẳng ai nhìn ai, họ mải miết di chuyển, lầm lũi từ nhà đến công ty, ra chợ, vào quán ăn rồi lại về nhà. Mưa làm cho không khí dịu mát hơn nhiều, cây cối có vẻ cũng sạch sẽ khi tạm rũ lớp bụi đường bấy lâu, mực nước ở mấy con sông cái hồ cũng thay đổi thấy rõ, mọi vật dường như trong trẻo và nhẹ nhàng hơn.
Hà Nội là thành phố quy tụ người dân tứ xứ, trong đó biết bao người mưu sinh, bao người nhen nhóm ước mơ khởi nghiệp, đi tìm thành công. Vẫn biết rằng nắng mưa là việc của trời, nhưng có vẻ với những con người mưu sinh ngoài đường ở thành phố bon chen chật chội này, thời tiết cũng trở thành một phần không nhỏ trong cuộc sống của họ.
Bà hàng rau than rằng mưa quá, dân chẳng ai mang rau đi bán hay có chăng thì dập nát cả rồi, hôm nay rau tăng vài đồng nhé. Cô bán thịt phe phẩy cái quạt đuổi mấy con ruồi bay vô ý trên phản thịt bảo chẳng thấy mấy người đi chợ mua hàng như mọi hôm, tặc lưỡi chép miệng chắc họ thấy mưa to, họ ngại. Gánh hàng hoa trên phố ngày mưa mải miết đi mà chẳng thèm ngó nghiêng người mua hàng, tìm một mái hiên nhà đứng trú trong cơn mưa này có lẽ mới là một ý kiến hay lúc này.
Mưa, cứ ngỡ ra đường sẽ bớt đông đúc, nhưng mọi con phố đều kín xe. Những ngày như thế này mới thấy lượng ô tô ở Hà Nội đông khủng khiếp như thế nào. Chẳng cần chờ đến giờ tan tầm, các con phố vẫn có những hàng xe nối đuôi nhau dài dài chờ đèn đỏ. Xe máy lao vun vút chẳng cần nể nang điều gì, nó phóng qua vũng nước đọng trên những ổ gà tạo thành vệt nước lớn tung tóe, cô bé học sinh đạp xe bên cạnh dù mặc áo mưa vẫn ướt hết vì hứng trọn những vết nước văng ra.
Ngày mưa, nghe tiếng chuông báo thức, tôi cố tình nán lại trên giường thêm dăm ba phút, oằn èo như một con mèo lười, lăn qua lăn lại và hưởng cái cảm giác thú vị của việc vừa bật quạt vừa đắp chăn. Có lẽ do cả đêm qua mưa vỗ lộp bộp trên mái tôn của cái chuồng cọp cơi nới nên không khí sáng nay mới dễ chịu đến thế. Khoác lên mình chiếc áo mưa được lôi ra từ cốp xe vẫn còn hơi nóng của mấy ngày hè đổ lửa, tôi lại hòa mình vào dòng người nơi phố thị này để mưu sinh và để ngắm nhìn Hà Nội trong màn mưa.
Bài: NA
Bình luận