Cuộc trò chuyện với Anh Đào diễn ra vào tối muộn, khi nữ diễn viên kết thúc một ngày làm việc dài trong chuyến công tác Nhật Bản. Tranh thủ là thế nhưng Anh Đào vẫn giữ nụ cười giòn cùng cách nói chuyện vô tư, thẳng thắn như chính cô Thanh của "Lối về miền hoa". Không tỏ ra mệt mỏi, cũng không câu chữ văn hoa, Anh Đào chia sẻ mọi chuyện xoay quanh cô một cách tự nhiên nhất, từ những khó khăn thời sinh viên, những vở kịch sân khấu, đến chuyện tình cảm bên bạn trai cùng ngành.
Chẳng chạnh lòng khi sự nổi tiếng đến muộn hơn bạn bè đồng trang lứa, cũng không vỗ ngực tự đắc khi thành nữ chính đang lên của VFC, Anh Đào tự nhận mình chỉ là "một hạt cát nhỏ bé, kém cỏi". Cô bày tỏ sự biết ơn vì sau nhiều gian nan, thử thách, những cố gắng của mình đã gặt hái được quả ngọt đầu tiên, khán giả nhớ mặt đặt tên, còn bố mẹ ở quê có thể tự hào khi thấy con gái lên TV.
Thanh trong “Lối về miền hoa” và Phương Linh trong "Đấu trí" là hai hình mẫu hoàn toàn trái ngược. Thanh sôi nổi, cá tính, trẻ trung, Phương Linh điềm tĩnh, lạnh lùng, nghiêm túc. Việc nhận hai vai khác hẳn nhau có làm khó Anh Đào?
Sau khi đóng xong “Lối về miền hoa", tôi may mắn nhận được lời mời tham gia phim “Đấu trí” luôn. Vai Thanh trong “Lối về miền hoa" giống với tôi ngoài đời đến 70%, còn Phương Linh khác hoàn toàn, là một thử thách rất lớn.
Đây là lần đầu tiên tôi đóng vai công an, tôi cũng không quen ai là công an cả nên phải rất chú ý học mọi tác phong đi đứng, cử chỉ, cảm xúc trên khuôn mặt, ánh mắt, lời nói sao cho giống công an nhất.
Nhưng đó là về phần nghiệp vụ thôi, còn về phần đời sống thì cả công an và người bình thường đều có hỉ, nộ, ái, ố nên điều khó khăn nhất vẫn là thể hiện những cảm xúc đó sao cho tự nhiên.
Có một điểm buồn cười chút là cơ mặt của tôi hơi tươi nên nhiều lúc tôi rất nghiêm túc nhưng mặt vẫn tươi như vậy. Hy vọng quãng đường tiếp theo của bộ phim, tôi sẽ vào vai ngọt hơn.
Vậy trong 2 nhân vật này, Anh Đào thích nhân vật nào hơn?
Rất khó để chọn được vai nào thích hơn vì tôi trân trọng tất cả các vai diễn của mình. Mỗi vai diễn đều có một điểm hay, điểm khó riêng và có những thứ để mình chinh phục. Diễn xuất là đam mê của tôi nên cứ được diễn là tôi thấy thích, vai nào tôi cũng cố gắng thể hiện màu sắc, đời sống của nhân vật.
Trong “Đấu trí", Anh Đào được đóng cùng với rất nhiều “cây đa cây đề" của điện ảnh Việt. Bạn học hỏi được gì từ những nghệ sĩ lớn?
Tôi học hỏi được rất nhiều từ các cô chú. Từ tác phong, cử chỉ, sự chuyên nghiệp khi đi làm đến cách cô chú đầu tư, hết mình vì vai diễn. Ngoài đời, các cô chú đơn giản, nhẹ nhàng lắm, coi mình như con như cháu. Mình chưa đúng ở đâu thì các cô chú góp ý, chỉ bảo cho mình.
Tôi từng làm việc chung cơ quan với anh Hồng Quang một thời gian. Sau đó khi hai anh em đóng cùng phim “Đấu trí", anh Hồng Quang rất thiện chí, sau mỗi set quay luôn góp ý cho tôi đóng làm sao cho hay. Tôi không giấu sự bỡ ngỡ, nếu không hiểu gì sẽ hỏi đạo diễn và các cô chú luôn. Khi mình chủ động mở lời, mọi người rất sẵn sàng chia sẻ với mình.
Vậy còn dàn soái ca của VFC, Anh Đào ấn tượng với ai nhất?
Phải nói là tôi có “lộc lá" vì xung quanh tôi toàn là “soái ca" (cười). Tôi làm việc với anh Tô Dũng rồi, tôi có quen anh Phan Thắng, anh Thanh Sơn, bạn Duy Khánh, anh Xuân Phúc cũng là học trò cũ của thầy tôi.
Chỉ có anh Doãn Quốc Đam là tôi chưa bao giờ gặp, mới chỉ xem phim của anh thôi nhưng thực sự ấn tượng với anh. Trong phim, tôi có ít phân cảnh được kết hợp với anh Đam nhưng vẫn ấn tượng với anh Đam nhất vì anh Đam rất gai góc, chuyên nghiệp, tỉ mỉ. Tôi mong có cơ hội làm việc và học hỏi từ anh Đam nhiều hơn.
Sau thành công của “Lối về miền hoa”, dường như cơ hội nghề nghiệp của Anh Đào rộng mở hơn, nhiều lời mời đến với bạn hơn?
Tôi cảm thấy rất vui và may mắn vì sau nhiều khó khăn, gian nan, cuối cùng sự cố gắng của mình đã bắt đầu hái được trái ngọt đầu tiên. Nhưng không phải vì thế mà tôi vỗ ngực tự đắc mà phải luôn sống thực tế.
Nghề diễn viên có sự đào thải rất lớn, nếu mình không tự rèn luyện, cố gắng mỗi ngày thì mình sẽ tụt hậu rất nhanh. Bây giờ các lớp bạn trẻ rất giỏi, người giỏi hơn mình rất nhiều. Khi đi công tác ở Nhật, tôi thấy nền nghệ thuật của họ rất phát triển, tôi cảm thấy mình chỉ như một hạt cát nhỏ bé, kém cỏi và cần rèn luyện nhiều.
Ngoài làm diễn viên truyền hình, Anh Đào hiện công tác tại Sân khấu tư nhân Lệ Ngọc. Diễn viên kịch khác với diễn viên truyền hình như thế nào?
Sân khấu kịch đặc thù hơn vì chúng tôi diễn trực tiếp trên sân khấu. Trước khi công chiếu, thường phải tập trước ít nhất 1 tháng. Khi đóng kịch, hiệu ứng của khán giả sẽ nhanh hơn, mọi người tương tác, thể hiện tình cảm với mình luôn. Nhưng vấn đề truyền thông sẽ ít hơn khi làm diễn viên truyền hình.
Sau khi tôi đi làm phim và được mọi người biết đến nhiều hơn, công việc ở trong sân khấu cũng tốt hơn. Nhiều khán giả đến xem kịch nhận ra tôi, muốn chụp ảnh cùng và dành cho mình tình cảm lớn. Tôi thấy hai công việc này hỗ trợ nhau rất nhiều.
Bản thân tôi vẫn đang trong quá trình cố gắng phân biệt cách diễn sân khấu và đóng phim truyền hình. Khi diễn sân khấu, đài từ phải to, rõ ràng. Còn khi đóng truyền hình, cách nói chuyện nhẹ nhàng hơn, đời thường hơn. Đấy là về lý thuyết thôi, còn về thực tế tôi phải mất thêm nhiều thời gian để rèn luyện hơn (cười).
So với nhiều bạn bè trong trường Sân khấu điện ảnh, Anh Đào nhận được vai chính muộn hơn và được khán giả biết tới chậm hơn. Bạn có cảm thấy chạnh lòng khi sự nổi tiếng đến với mình khá trễ?
Vai chính đến với tôi muộn hơn so với những người bạn cùng lứa, nhưng so với nhiều người khác, tôi vẫn là sớm. Vì thế tôi không chạnh lòng mà cảm thấy rất vui, biết ơn vì sự cố gắng của mình đã được khán giả công nhận.
Anh Đào từng tâm sự gia đình gặp khó khăn khi bạn 20 tuổi, bố bệnh nặng và gặp khủng hoảng kinh tế. Hiện tại tình hình gia đình Anh Đào đã ổn hơn chưa?
Hiện tại bệnh của bố tôi chưa khỏi hẳn nhưng đã đỡ nhiều. Nhưng so với 6 năm trước, bản thân tôi hiện tại đã rất khác. Ngày xưa tôi gặp khủng hoảng của một cô gái 20 tuổi, nhưng giờ tôi đã tự biết chăm sóc cho bản thân, bố mẹ không cần phải lo lắng cho mình nhiều nữa.
Tôi là con út nên bố mẹ quan tâm rất nhiều. May mắn là bây giờ các con đều đã trưởng thành và có công việc riêng nên bố mẹ tôi có thể yên tâm. Gia đình tôi rất bình dị, không giàu sang nhưng cũng không nghèo khó.
Nhìn lại những khó khăn mình đã vượt qua, Anh Đào rút ra cho mình bài học gì?
Tôi nghĩ ở độ tuổi nào cũng có bước ngoặt, khó khăn riêng, dù là 20, 30 hay 40. Vì thế, quan trọng là mình phải vững tâm lý, vững lập trường, đối diện với những khó khăn đấy một cách khách quan, hồn nhiên nhất.
Tôi không đặt lên bàn cân để so đo xem năm nào khó khăn hơn mà sống cho hiện tại. Ở thời điểm hiện tại, hãy cố gắng hết sức rèn luyện bản thân. Khi cơ hội đến, mình hãy bắt lấy cơ hội và phát huy hết công lực.
Bố mẹ Anh Đào nói gì trước những thành công của con gái?
Bố mẹ tôi vui lắm, vì ở quê tôi mọi người hầu như chỉ đi xuất khẩu lao động hoặc làm công nghiệp, thương mại, chỉ có mình tôi đi làm diễn viên. May mắn là sau nhiều năm ăn học, tôi đã có thể thực hiện được lời hứa và ước mơ của mình, để mọi người được thấy mình trên TV.
Nhưng đó mới chỉ là thành công bước đầu thôi. Bố mẹ thì chỉ mong các con được khỏe mạnh, hạnh phúc, không có yêu cầu gì cao siêu cả. Bản thân tôi vẫn đang cố gắng để có thể báo đáp cho bố mẹ có cuộc sống thoải mái hơn.
Sự nghiệp đã bắt đầu được hái trái ngọt rồi, vậy chuyện tình cảm của Anh Đào thì sao?
Tôi đã có bạn trai được 2 năm và công khai với mọi người được 2 tháng rồi.
Anh Đào có đặt ra tiêu chí gì cho bạn trai của mình?
Tôi không có tiêu chí gì đâu vì đặt tiêu chí mà không thực hiện được thì buồn lắm. Quan trọng là tâm hồn, tính cách đồng điệu với nhau thì mình yêu thôi, không cần tiêu chí gì phức tạp.
Vậy nửa kia của Anh Đào là người như thế nào?
Bạn trai đang làm chung sân khấu kịch với tôi. May mắn là anh rất tâm lý và hiểu tôi. Tôi rất vui vì mọi thử thách, khó khăn không phải chịu một mình nữa mà đã có người ở bên, cùng mình vượt qua khó khăn ấy. Kể cả bây giờ mọi người biết mình có bạn trai, fan của mình ít đi nhưng tôi thấy không sao (cười).
Trong tình yêu, Anh Đào tự nhận mình là cô gái như thế nào?
Tôi là người làm ra làm, chơi ra chơi. Ở bên người yêu, tôi rất bánh bèo, thích nhõng nhẽo, hay tỏ vẻ “Em không biết làm gì hết". Nhưng khi đi làm tôi rất nghiêm túc và tập trung.
Chúng tôi rất hiểu và tôn trọng quan điểm sống với nhau, cùng nhau cố gắng để hòa hợp. Tôi không ép buộc người yêu phải thay đổi gì. Tôi nghĩ rằng tình yêu sẽ chinh phục bằng giá trị con người. Mình cứ sống tốt, sống hết mình, đàng hoàng, nhân ái thì kể cả là người yêu hay người thân đều sẽ yêu bản chất con người thật của mình.
Cùng làm nghệ thuật nên chắc hẳn cả hai rất thông cảm khi đối phương phải diễn cặp với bạn khác giới?
Tôi nghĩ khi làm diễn viên, điều quan trọng là phải hóa thân vào nhân vật. Tôi luôn phân biệt rõ ràng giữa đời và phim, không để cho cảm xúc của phim ảnh hưởng đến đời sống của mình. Khi đó sự thoải mái của bản thân mình sẽ làm cho đối phương cảm thấy thoải mái.
Khi quay “Lối về miền hoa", tôi còn hay hỏi người yêu là cảnh hôn của mình đã đẹp, tự nhiên chưa. Anh ấy rất tôn trọng và thường góp ý cho tôi.
Phim Việt Nam hiện tại cũng rất nhẹ nhàng, kín đáo nên tôi thấy việc đóng cảnh tình cảm không quá ảnh hưởng đến cuộc sống ngoài đời của mình, quan trọng là mình biết điều tiết giữa phim và đời.
3 mong ước lớn nhất của Anh Đào trong công việc và cuộc sống là gì?
3 mong ước hiện tại của tôi là sống khỏe mạnh, hạnh phúc và bình yên. Tôi chỉ mong vậy thôi, không mong gì nhiều (cười).
Cảm ơn Anh Đào về cuộc trò chuyện!
Bình luận