Bất cứ ai trong chúng ta cũng có một cuộc đời của riêng mình. Và trong cuộc đời đó là có vô vàn những cách sống khác nhau. Có thể người này sẽ chọn cho mình một cách sống an nhàn, vui vẻ. Nhưng người khác lại chấp nhận một cuộc sống đầy mạo hiểm chỉ vì khát khao muốn đốt cháy những đam mê của bản thân.
Nhưng kết quả cuối cùng là gì? Đó là sống cho bản thân, sống với những gì chúng ta hằng mong muốn mới là một cách sống tốt nhất. Vốn dĩ con người được sinh ra để sống một lần duy nhất. Hãy sống sao để bản thân không cảm thấy hối tiếc, sẵn sàng làm những điều mình thích và đặc biệt đừng biến cuộc sống của mình thành bản sao của người khác.
Chúng ta hay nhìn vào cuộc đời của người nọ, người kia rồi trầm trồ ngưỡng mộ. Việc ca ngợi và noi gương những điều tốt đẹp không hề xấu. Nhưng việc bắt ép cuộc sống của mình phải đi theo hướng của người khác mới là điều đáng suy ngẫm.
Khi còn học Đại hoc, tôi vô cùng ngưỡng mộ một cô bạn cùng lớp. Xinh đẹp, hiền lành với phong cách rất nữ tính. Cô ấy thích đọc sách và cực giỏi trong những điệu múa dân gian. Đương nhiên, cô ấy luôn có hàng tá vệ tinh vây xung quanh để tha hồ mà lựa chọn.
Còn tôi - một cô gái cá tính, thích phiêu lưu và luôn xuất hiện trong những bộ quần áo rộng thùng thình. Chẳng có lấy một chàng trai nào theo đuổi hay tán tỉnh tôi trong suốt khoảng thời gian trước đó. Mẹ tôi và cả mấy đứa bạn thì chê "Con gái con đứa gì mà như đàn ông!" Và tôi nhận ra rằng, hình như mình cũng không phải là mẫu hình bạn gái lý tưởng của tụi con trai. Tôi bắt đầu có suy nghĩ thay đổi và muốn mình phải giống như cô bạn kia.
Thay vì cắt tóc tém, tôi đã quyết định nuôi một mái tóc dài. Thay vì những chiếc áo phông, quần jean rộng rãi thì tôi bắt đầu chọn mua một vài chiếc váy điệu đà. Thay vì nói cười thoải mái cùng đám bạn như trước thì tôi bắt đầu chọn cách đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên sao cho ra dáng một đứa con gái nết na, dịu dàng. Tôi thậm chí còn đăng kí một lớp học múa mong rằng mình sẽ dẻo dai và uyển chuyển hơn một chút. Vân vân và mây mây những thứ khác mà cứ thấy cô bạn kia có là tôi cũng tập bắt chước theo.
Không có gì là lạ khi đám bạn luôn nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu. Có đứa còn lên tiếng hỏi "Mày dạo này có vấn đề gì à?" Tôi chỉ cười nhẹ chứ cũng chẳng dám giải thích lý do. Cứ nghĩ rằng mình sẽ có thể thay đổi và bước sang một cuộc đời hoàn toàn khác. Nhưng tôi đã lầm.
Chỉ sau 4 tháng, tôi bắt đầu cảm thấy bứt rứt với chính bản thân mình. Mái tóc dài chấm vai khiến tôi cảm thấy khó chịu và phiền phức mỗi khi phải tốn thời gian hơn trong việc gội và sấy. Những chiếc váy bồng bềnh làm tôi cứ phải đừng ngồi khép nép, thay vì tự do chạy nhảy giống như trước. Những đôi guốc làm tôi thấy khó di chuyển vì lúc nào cũng khiến đôi chân tôi trở nên sưng vù và tấy đỏ. Tôi bắt đầu thèm được để tóc tém, thèm được diện những chiếc quần jean cùng đôi giày thể thao khỏe khoắn của mình, thèm nhũng buổi chơi game hay rong ruổi ngoài đường cùng tụi bạn con trai.
Tôi soi mình trong gương và cảm thấy ngạc nhiên vì sự thay đổi của chính mình. Tôi đã trở thành một con người với diện mạo và có cuộc sống hoàn toàn khác chỉ trong 4 tháng. Đúng, tôi đã thành công khi trở nên dịu dàng và "giống" con gái hơn. Nhưng tại sao tôi lại cảm thấy mệt mỏi và cảm thấy cuộc sống mới này nhàm chán đến như vậy.
Chợt nhận ra, tôi đang đi sai đường khi đã chọn sống theo cuộc sống của người khác. Có thể với cô bạn kia, cách sống này thật thú vị nhưng với tôi thì không. Có thể cô ấy phù hợp với những chiếc váy trắng bồng bềnh, những điệu múa uyển chuyển thì tôi lại hợp với những bộ quần áo rộng rãi, những chuyến đi khám phá, leo trèo trên những vách núi nơi rừng rậm hơn.
Ngạn ngữ có câu: “Kim vô túc xích, nhân vô thập toàn”, ý chỉ đến cả vàng cũng chẳng thể thuần khiết thì con người nào có ai hoàn hảo. Sống trên đời việc có thể làm lòng tất cả mọi người dường như là một điều không thể. Chính vì vậy, thay vì để bản thân bị chi phối bởi người khác hãy học cách tin tưởng bản thân mình. Chỉ cần bạn sống ngay thẳng, trong sạch thì không có gì phải bắt bản thân phải thay đổi hay hổ thẹn cả.
Bình luận