Cuộc sống có lẽ rất thích thử thách cô gái có cái tên mạnh mẽ như chính con người Phương Nam khi những khó khăn cứ lặp đi lặp lại. Có thể thấy, những chuyện lớn trong cuộc đời của Nam không mấy suôn sẻ, từ chuyện làm con của bố Tuấn bị bà Bích bỏ rơi năm lần bảy lượt, chuyện tình cảm bị chia rẽ, phản đối, sau 3 năm xa cách mới nên duyên, đến việc tìm lại bố đẻ cũng phải đi qua một đoạn đường dài… Nhưng sau bao trắc trở, cô càng kiên cường và quyết tâm hơn bao giờ hết.
Dù biết mình đang ở tình thế bất lợi và Long sẽ rất khó xử, nhưng Nam vẫn mong muốn được chính thức thừa nhận về danh phận của ông Sinh và cô đã quyết định tuyên bố tin “hot” đó vào đúng thời điểm căng thẳng nhất – khi bố cô đang bị nghi là người dọa Thy đến toát mồ hôi hột.
Liệu đó có phải là quyết định vội vàng, nóng nảy của Nam?
Xét về quá khứ, đối với một người trải qua hơn 3 năm đau đáu tìm ruột thịt và biết bố của mình đã phải kìm nén nỗi mong nhớ đứa con gái trong gần 30 năm thì việc Nam muốn công khai mối quan hệ bố – con, để cô có thể dành trọn vẹn sự quan tâm, chăm sóc cho ông là điều dễ hiểu. Đúng như Nam đã nói với Long “Nếu không nói ra, bố sẽ rất thiệt thòi và tổn thương”. Nam đã chấp nhận quá khứ và con người của ông Sinh, vậy có lý do gì cô không được tự tin giới thiệu với mọi người, cô có một người bố?
Về tương lai, thử tưởng tượng nếu như cô không nói cho mọi người biết nhưng vẫn âm thầm qua lại, chăm sóc một người đàn ông lạ mặt. Ngoài Long thì ai có thể chấp nhận một mối quan hệ như thế? Ai dám chắc không có những lời đồn thổi không hay về mối quan hệ mập mờ này?
Về hiện tại, ngay chính thời điểm cô nhận cái tát từ bà Sa, đó chính là thời điểm phù hợp nhất để cô nhận bố mình, để cô có thể danh chính ngôn thuận bảo vệ ông, để cô chứng minh bản thân mình ngay thẳng, không tính toán hay sợ hãi sẽ bị liên lụy. Vì cô tin, bố cô không phải thủ phạm hoặc kể cả bố cô là thủ phạm, cô cũng sẵn sàng đối diện và gánh vác.
Dù đã đoán lờ mờ việc uy hiếp Khánh Thy là do bàn tay của ông Tấn sắp đặt, nhưng bà Sa vẫn rất hùng hổ lao đến nhà thông gia và không chỉ la hét như chốn không người, bà còn cho Nam thưởng thức tuyệt chiêu “năm đứa con trở về với má”. Khỏi phải nói, khuôn mặt trắng hồng, tròn trịa của Nam, nơi chỉ có những bàn tay âu yếm vuốt ve của Long được chạm tới, đã đỏ lên như thế nào.
Đáng tiếc, bà Sa không biết rằng đối với một người đã phải chịu quá nhiều cay đắng, tủi nhục như Nam thì một cái tát không thể làm cô nao núng, ngược lại còn làm cô tỉnh táo hơn.
3 năm về trước, chính bà Sa là người dụ dỗ Kỳ Duyên bày mưu vu oan cho Nam và đã thành công trong việc chia rẽ tình yêu của Nam – Long. Nhưng Phương Nam bây giờ đã không còn là cô gái cam chịu, nhận những việc mình không làm, như trước đây. Pha phản đòn, cứng rắn tuyên bố “ông Sinh là bố đẻ" của Nam đã làm mặt bà Sa cắt không còn giọt máu.
Bà biết rồi đây, khi có Nam là động lực sống, rất có thể ông Sinh sẽ khao khát được minh oan và mọi chuyện sẽ bung bét. Bà cảm nhận được sức mạnh trong lời nói của Nam, một đứa con biết bố mình từng vào tù ra tội nhưng vẫn yêu thương và tin tưởng như vậy, sẽ có thể để lật lại những việc bất thường trong vụ án mạng của hơn 20 năm trước. Chỉ riêng chi tiết ông Tấn và bà Sa có mối quan hệ mờ ám đã đủ để đưa 2 con người này vào vòng nghi vấn.
Và bà còn hoang mang cực độ hơn khi chính ông Tấn là người thẳng thắn tuyên bố nếu Thy vẫn muốn nhúng tay vào việc này, nếu bà Sa không ngăn cản được con gái mình, ông ta sẽ cho cô một bài học. Dẫu sao bà Sa vẫn là một người mẹ, đứng trước sự an nguy của con gái mình, bà không thể không lo lắng. Nhưng làm thế nào để bà giải thích cho Thy, để cô nguôi ngoai sự căm hận khi chính bà là một trong những nguyên nhân gây ra bi kịch này. Bà Sa ơi bà Sa:
“Đôi khi cứ ngỡ là “gà cưng”
Ngọt ngào, “thính bả” thả tưng bừng
Bão táp, mưa sa chừng ập tới
Gà kia Tấn sẽ cũng… hấp gừng”
Niềm hạnh phúc khi nhận lại con gái như một luồng sinh khí giúp ông Sinh không chỉ có thêm động lực sống mà còn tiếp thêm sức mạnh để ông đối diện với quá khứ.
Sau khi nghe thấy cuộc đối thoại giữa Nam và Long, biết ý định của Nam sẽ công khai mối quan hệ với mình, ông Sinh đã rất xúc động và ông quyết định sẽ không chạy trốn nữa. Xuất phát từ suy nghĩ, mình là người gây ra mâu thuẫn giữa Thy và Nam thì mình sẽ phải là người tháo gỡ, với hi vọng sẽ giúp Nam có cuộc sống tốt hơn, ông Sinh quyết định đi gặp Thy để nói chuyện.
Tuy nhiên, có lẽ vì ít khi la cà quán xá lại không muốn Nam biết nên cuộc hẹn được sắp xếp ở một nơi rất hẻo lánh vào lúc tối muộn. Và phải chăng ông Tấn là người cầm tinh “con giáp thứ 11” nên đã nhanh chóng đánh hơi được cuộc hẹn của giữa ông Sinh và Khánh Thy. Vì vậy, vẫn chiêu quen thuộc “gắp lửa bỏ tay người” của mình, ông Tấn đã biến ông Sinh trở thành nhân vật chính, là người đã uy hiếp Thy với một con dao trong tay kèm theo những lời đe dọa “Hãy để cho Nam được yên”.
Sau khi nghe những lời cay nghiệt của ông Tấn, ông Sinh trở về nhà và đội diện với ánh mắt của Nam, ông một mực nhận lỗi về mình. Đúng vậy, việc ông có thể là thủ phạm, với tất cả mọi người, đều rất dễ hiểu. Một người tù tội thì đâu có ngại làm những việc xấu xa đó, nhất là để bảo vệ con gái mình. Nhưng có lẽ ông Sinh đã quên mất rằng, khuôn mặt mình đã không còn vẻ “giang hồ” như ngày xưa, mà thay vào đó là vẻ khắc khổ, run rẩy, dễ xúc động. Với tâm trạng đó, làm sao mà có thể cầm dao để uy hiếp một phụ nữ đang bụng mang dạ chửa? Và những điều đó có lẽ không qua mặt được Shark Long. “Anh sẽ lo mọi chuyện” – Long đã khẳng định với Nam như vậy vào lúc cô hoang mang và lo lắng nhất.
Khi Nam tuyên bố ông Sinh là bố đẻ của mình, ông Khang biết cô sẽ không bao giờ từ bỏ mối quan hệ đó và chính ông cũng không thể ép buộc Nam phải chọn gia đình nhà chồng mà xa lánh người bố có quá khứ bất hảo, vì cô cũng giống ông – một người hiểu rõ đạo lý “một giọt máu đào hơn ao nước lã”. Có lẽ ông tiên liệu được, rồi đây sẽ có một cuộc chiến không khoan nhượng trong gia đình giữa Thy – người con dâu đang mang trong mình một sinh linh bé nhỏ với nỗi căm giận không thể dung hòa và Nam – người không chỉ là con dâu mà còn là ân nhân, là điểm tựa tinh thần của mẹ ông. Một người bản lĩnh như ông Khang mà phải tìm đến cơn mưa để mong gội sạch những bộn bề trong tâm trí, phải bất lực nhìn Nam chạy đến nhà ông Sinh còn mẹ mình thì luôn miệng gọi “Quyên ơi”. Phải chăng đây là bài toán khó nhất mà ông Khang không thể dùng lý trí để giải quyết?
Bây giờ tất cả chỉ trông đợi vào 2 con người xuất chúng là anh em Hoàng Long - Hoàng Huy. Khi họ ngồi lại và bắt tay vào mổ xẻ, phân tích thì sẽ nhìn ra rất nhiều điểm đáng ngờ trong sự việc lần này và cả những việc trong quá khứ nữa. Ngày ông Sinh được quang minh chính đại bước ra ánh sáng, có lẽ sẽ không còn xa.
Bình luận