Sự cô đơn của thầy Park

Bảo Nam Đăng lúc: Thứ sáu, 12/11/2021 22:25 (GMT +7)
“Chẳng có cầu thủ U23 nào đủ gây ấn tượng cả...”, phát biểu ấy của thầy Park không phải một cách thoái thác, tìm sự cảm thông, mà là nhìn thẳng vào sự thật.
Hashtag #Vòng loại World Cup 2022 #NEWS

Sau trận thua trước Nhật Bản, trận thua thứ 5 liên tiếp ở vòng loại World Cup 2022, hình ảnh ông Park Hang seo đứng một mình ở khu vực kĩ thuật được chia sẻ rộng rãi trên mạng xã hội.

Buồn

Và cô đơn.

Đó là tâm trạng của HLV trưởng ĐT Việt Nam, đội lần đầu lọt vào tới vòng này.

Người mà ở năm 2018, 2019, được tung hô, được biết ơn, được ca ngợi hết lời. Đến trước 5 trận đấu này, ông vẫn được ca ngợi, bởi thành tích lịch sử lần đầu đưa bóng đá Việt Nam đến vòng loại cuối cùng của World Cup.

Ông Park Hang seo sau thất bại của ĐT Việt Nam trên sân Mỹ Đình (ảnh: Hoàng Hải Thịnh)
Ông Park Hang seo sau thất bại của ĐT Việt Nam trên sân Mỹ Đình (ảnh: Hoàng Hải Thịnh)

Từ khi xuất hiện, ông Park đã làm nên rất nhiều những kỳ tích lịch sử rồi. Ông xứng đáng với những lời ngợi ca.

“Chưa bao giờ trong cuộc đời bóng đá của tôi, kiếm 1 điểm lại khó như thế”. Thầy Park đã nói rất thật, nói như trải lòng, như một sự sẻ chia, sau trận đấu, sau một thất bại.

“Những tiền đạo mà tôi gọi lên ĐT Việt Nam, là những tiền đạo tốt nhất chúng ta đang có rồi. Những năm qua, không có ai, không có gương mặt mới nào tốt cả. Các đội bóng V-League sử dụng ngoại binh, các cầu thủ trẻ không có cơ hội, mà không được thi đấu, thì họ khó có thể trưởng thành. Cầu thủ không thể tiến bộ ngay được. Chúng ta cần phải có khâu đào tạo trẻ...”

“Chẳng có cầu thủ U23 nào đủ gây ấn tượng cả...”, ông Park đã vô cùng thẳng thắn. Điều này như một dự báo sớm cho SEA Games sẽ diễn ra trên sân nhà vào năm sau, giải đấu U23 Việt Nam đang là đương kim vô địch, và không có tấm HCV đồng nghĩa với thất bại, với cái tâm lý “chỉ thích bóng đá thắng” của người Việt mà ông Park đã nói.

Thầy Park và VFF đã kí gia hạn hợp đồng ngay trước trận đấu. Ông Park sẽ tiếp tục gắn bó với bóng đá Việt Nam, chẳng ai phù hợp, “hợp phong thủy” hơn ông cả, cho đến thời điểm này.

Thua 5 trận liền, đá bằng tất cả sức lực, ĐT Việt Nam vẫn chưa thể có điểm. Hẳn ông Park cũng nhìn ra được giới hạn năng lực của những học trò mình. Ông đã từng nâng tầm họ, ông đã từng được mệnh danh là phù thủy. Nhưng thành tích đỉnh cao của ĐT QG giống như cái ngọn, chỉ vươn cao – khi cái gốc là nền bóng đá phải thật vững. Ông

Là một chiến lược gia bóng đá, ông cũng hiểu, bóng đá sẽ luôn có chu kỳ, có giai đoạn. Ông Park từng công khai ý định vẫn sẽ gắn bó với bóng đá Việt Nam, với nguyện vọng mở những trung tâm đào tạo bóng đá trẻ. Ở sân tập, mỗi lần có những cầu thủ độ tuổi U13, U15 ngó sang, ông Park vẫn hay có thói quen vẫy những mầm non bóng đá Việt ấy lại, hỏi han vài câu, và chưa bao giờ từ chối việc các em xin chữ kí, xin chụp ảnh cùng.

Những lời phát biểu của ông Park, không phải một cách để “tìm lí do cho thất bại”, mà ông muốn tất cả cùng nhìn thẳng vào sự thật. Đã có những lời phản biện được gửi đi trong thời gian vừa qua, và ông Park – vốn có cách cầm quân rất bảo thủ, lại rất cởi mở lắng nghe, và phản biện lại. Đó cũng là điều tích cực, cho bóng đá Việt Nam.

Cũng sau trận đấu, hình ảnh một thành viên của ĐT Nhật Bản đi nhặt những vỏ chai nước đã dùng rồi được chia sẻ. Người Nhật, tinh thần Nhật – vốn rất đáng để học hỏi, bóng đá của họ, cũng rất đáng để học hỏi.

Cách đây nhiều năm, khi một đội khách rất có tiếng đến thi đấu và có buổi tập trên sân Mỹ Đình trước trận. Thành viên của đội khách không tìm đâu ra một chỗ để ngồi, và cứ ngồi bệt la liệt bên cạnh băng ghế kĩ thuật đã được hạ xuống ở sân. Một ý kiến được đề xuất với một người quản lý ở sân lúc đó là: “Hay hãy cứ nhấc băng ghế kĩ thuật lên để đội khách ngồi, họ dùng xong lại hạ xuống”. Cũng chẳng mất công sức là bao, lịch sự tiếp khách, nhưng người quản lý có trách nhiệm còn không thèm liếc nhìn, buông một câu “kệ”, rồi bỏ đi.

Có những thứ là rất nhỏ nhặt, nhưng nếu làm nó với tinh thần trách nhiệm, vì cái chung, thì sẽ rất khác. Trách nhiệm, tận hiến, là những cái nên học, từ người Nhật Bản.

Sau trận, ai đó nói rằng với một cái mặt sân được sửa tạm, vá vội, mà đòi đi vào World Cup, thì chỉ là mơ hão. Nghe có gì đó cay đắng, mà lại đúng.

Hình ảnh thành viên ĐT Nhật Bản đi nhặt vỏ chai sau trận đấu
Hình ảnh thành viên ĐT Nhật Bản đi nhặt vỏ chai sau trận đấu

Trở lại với trận đấu, Samurai xanh có 2 lần đưa bóng vào lưới trong trận đấu trên sân Mỹ Đình. Hai bàn thắng đều thể hiện đẳng cấp của họ, là kĩ năng chơi bóng ở tốc độ cao. Ito xuất phát sau Hồng Duy, nhưng băng vào đúng thời điểm và đệm bóng đơn giản sau đường căng ngang của Minamoto.

Tình huống Nhật Bản không được công nhận bàn thắng bởi VAR, đó xứng đáng là một siêu phẩm. Ito xuất phát từ sân nhà, dốc bóng khoảng 60m thì áp sát khung thành, đi bóng vặn sườn Văn Thanh – một sản phẩm chất lượng cao của lò đào tạo HA Gia Lai. Cú cứa lòng của Ito không cho Tấn Trường cơ hội cản phá nào, và có lẽ Văn Lâm cũng chịu thua nếu được đặt đúng vào tình huống này.

Năm 2014, thời điểm cách đây 7 năm, Công Phượng gây ấn tượng chẳng kém Minamino. Công Phượng cũng từng đi bóng khiến Tomiyasu – hậu vệ giá 21 triệu bảng của Arsenal phải vất vả.

Vấn đề là những Minamino, Tomiyasu, hay Ito đã ở một đẳng cấp khác, đủ sức chơi bóng cho những ông lớn châu Âu. Còn Công Phượng và các đồng đội còn chưa cạnh tranh được vị trí khi sang chơi tại giải vô địch Thái Lan, chứ chưa nói đến giải Nhật Bản và Hàn Quốc.

Khoảng cách giữa các nền bóng đá, cách biệt về đẳng cấp, là không dễ khỏa lấp được. Với ông Park, bóng đá Việt Nam vươn tầm Đông Nam Á, nhưng duy trì được vị thế ấy, cũng đã là rất khó. Còn với những đối thủ, những nền bóng đá hàng đầu châu Á, chúng ta vẫn chỉ là những kẻ học việc.

Khoảng cách về đẳng cấp giữa những nền bóng đá, là không dễ gì san lấp (ảnh: Hoàng Hải Thịnh)
Khoảng cách về đẳng cấp giữa những nền bóng đá, là không dễ gì san lấp (ảnh: Hoàng Hải Thịnh)

Muốn Công Phượng đá được như Ito, thì chỉ có đấu với những đội bóng gồm nhiều Ito, chứ không phải Lào hay Campuchia.

Vậy nên, nếu có thua tiếp sau 4 ngày nữa, trước Saudi Arabia, nhưng tư duy lẫn bản lĩnh chơi bóng của Quang Hải hay Công Phượng tiếp tục được nâng lên, thì cũng rất đáng.

Ông Park, qua những phát biểu, đã bắt chuẩn bệnh cho bóng đá, còn giải pháp nâng tầm tới từ đâu, thì không thể một mình ông thầy người Hàn - "người làm thuê lương 50.000 đô 1 tháng cho bóng đá Việt Nam" có thể giải được.

Copy URL

Bình luận

Chủ đề mới trên 2Đẹp