Hương vị tình thân tập 55 phần 2: Nước mắt Thy rơi, trò chơi sắp kết thúc
- Phạm Vũ Vân Anh
- Đăng lúc: Thứ năm, 14/10/2021 09:44 (GMT +7)
Trong tập 55 Hương vị tình thân, Khánh Thy gục ngã khi nhận ra kẻ đã giết bố cô chính là bố của em trai cô.
Câu tục ngữ “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời” đã trở nên quá quen thuộc với người Việt mà bà Bích với bản tính “ham tiền, ham quyền” trường tồn với thời gian là một ví dụ điển hình.
Dù bao nhiêu năm trôi qua, tiêu chuẩn kén rể của bà Bích vẫn không thay đổi. Chỉ cần giới tính Nam, giàu có, địa vị là bà gật hết. Mặc dù có mối thâm thù sâu sắc với cả mẹ lẫn con nhưng sau khi biết Dũng Mathiu ăn nên làm ra, bà Bích có vẻ nuối tiếc lắm. Có lẽ bà tiếc cho tình yêu chớm nở sớm tàn của Diệp thì ít mà tiếc con Vinfast đỏ và cái ghế Giám đốc thì nhiều.
Nhưng ông trời thật biết trêu ngươi khi Diệp vì chuyện của Nam mà chia tay với Dũng nên ngay lập tức, bà Bích thay vì rắc thính như mọi lần thì đã xát muối vào nỗi đau của ông Sinh.
Đến nhà Nam nhưng không gặp mà chỉ có ông Sinh, bà Bích thể hiện thái độ hết sức “lồi lõm”, không còn giọng nói ngọt ngào, đon đả mà câu từ trở nên khô khốc, hằn học. Bà không ngại xỉa xói, trách móc ông Sinh về những chuyện thời ơ kìa, từ cái ngày ông Tuấn bế Nam về nuôi, dăm bữa nửa tháng lại lên thăm nuôi ông Sinh rồi cả chuyện tai ương giữa ông và bà Sa. Với khả năng ăn nói lưu loát, vừa đấm vừa xoa của bà, ông Sinh chỉ biết cười gượng gạo, xin lỗi và chấp nhận mọi hình thức “bắt đền” của bà Bích, chỉ duy trừ 1 điều, “2 người không về 1 nhà”.
Bà Bích được một pha gượng gùng, chữa thẹn. May quá, bà Bích chưa bao giờ là "gu" của ông Sinh.
Cũng trong tập này, ông Sinh đã được minh oan. Sau khi điều tra được chân tướng và ông Chiến đồng ý ra làm chứng, Long mới về thông báo với bố mẹ để ông Khang, bà Xuân yên tâm. Khỏi phải nói bà Xuân vui mừng đến mức sắp nhảy chân sáo đến nơi. Trong lúc hưng phấn, bà nghĩ đến việc mở tiệc ăn mừng và chính thức mời ông Sinh với tư cách thông gia. Đây quả là món quà ý nghĩ và vô giá đối với Nam.
Tuy đã được Long nhắc nhở về việc giữ bí mật nhưng khi nhìn thấy những đối tượng chưa được cập nhật tin vui này, bà Xuân lập tức bật mí ngay. Người đầu tiên là cụ Dần, thật may cụ vô hại vì cụ không hiểu gì, nhưng với Thy thì khác…
Vừa đi làm về, chỉ định chào bố mẹ và anh chồng rồi lên phòng nghỉ ngơi thì Thy đã được bà Xuân níu lại với thông tin đậm vị khoai nướng “nóng hổi vừa thổi vừa nghe” là ông Sinh không phải kẻ giết người. Tất nhiên, làm sao Thy có thể đón nhận được một cách dễ dàng như vậy. Nhưng khi bà Xuân khẳng định người đó là ông Tấn và được Long chứng thực thêm một lần nữa thì hỡi ôi, cả bầu trời như sụp đổ dưới chân Thy.
Thất thần về phòng, cô hoang mang xâu chuỗi những gì diễn ra và những nghi vấn trong lòng cô trong thời gian qua. Dù không muốn nhưng bản thân cô đã thấy mọi chuyện bắt đầu logic. Và không để cô phải chờ đợi lâu, vào lúc cô bán tín bán nghi thì “điệp viên 00 thấy” đã gọi điện và một lần nữa xác nhận mọi thông tin của bà Xuân là chính xác, bồi thêm việc ông Tấn đang chuyển rất nhiều tài sản sang cho Dũng. Những câu nói đùa của Huy cũng như sự giống nhau bất thường giữa ông Tấn và Dũng trong bữa tiệc lại hiển hiện trong đầu Thy. Cô không thể không tin.
Ngay sáng hôm sau Thy trở về nhà bà Sa, vừa hay tối qua ông Tấn ở lại đó nên cô có thể thu lượm đầy đủ những vật dụng để mang đi xét nghiệm. Và kết quả lần này có lẽ không ai có thể đánh tráo được.
Nước mắt Thy rơi, trò chơi sắp kết thúc.
Việc Chiến Chó xuất hiện và đồng ý ra làm chứng để lấy lại công bằng cho ông Sinh, đồng thời là nhân chứng quan trọng buộc tội ông Tấn như một tiếng gõ vào cánh cửa bí mật mà bà Sa dày công che giấu bao lâu nay. Khi biết diễn biến sự việc quá nhanh và mình không còn là người kiểm soát được thế trận, bà Sa đã thực sự bộc lộ bản chất con người thật của mình: tàn độc và vô tình.
Có lẽ bà Sa là mẫu người điển hình cho tình huống “lúc sướng thì không ai sướng cho, nhưng gặp chuyện thì bắt đầu đổ lỗi”. Từ ngày ông Tấn trở về, thời gian đầu bà còn ngúng nguẩy, tránh mặt nhưng sau đó cũng đã thuận tình. Phải chăng là do “tình cũ không rủ cũng tới?” Những lúc ông bà hẹn hò, đi ăn, đi chơi, đi du lịch thì không thấy bà trách móc, giờ mọi chuyện sắp bung bét thì ngay lập tức, mọi tội lỗi đổ lên đầu ông Tấn “tại anh quay về”. Sao lúc vui vẻ chẳng “trách yêu” như vậy mà giờ bà vội phủi tay thế hả bà Sa?
Tuy ông Tấn đã trấn an rằng pháp luật sẽ không tin lời những người tù tội như ông Sinh, ông Chiến. Ngoài ra ông Chiến cũng không có bằng chứng xác đáng vì vậy không có căn cứ nào buộc tội ông Tấn. Nhưng những điều đó không thể khiến bà Sa yên lòng và chính bà là người gợi ý cho người tình của mình phải khiến cho 2 người đàn ông kia im lặng mãi mãi. Có lẽ bà Sa chưa bao giờ mảy may hối cải về những chuyện mình đã gây ra, chưa từng cảm thấy áy náy về 20 năm tù oan của ông Sinh.
Sau khi làm tất cả mọi việc để lấp liếm, che giấu đi tội ác của mình, liệu bà Sa sẽ giữ lại được gì cho mình?
Con cái ư? Chắc chắn Thy và Dũng không thể chấp nhận 1 người mẹ đã lừa dối mình, làm những điều tồi tệ như vậy suốt bao nhiêu năm qua.
Tình yêu ư? Thứ tình yêu trà đạp lên người khác như vậy liệu tồn tại được bao lâu khi vừa gặp khó khăn, họ đã quay sang cắn xé nhau.
Bạn bè ư? Một người luôn sống vì bản thân, lợi dụng tình bạn vì mục đích cá nhân thì đâu có xứng đáng có được sự chân thành.
Bộ phim Hương vị tình thân thuộc thể loại phim tâm lý, tình cảm gia đình Việt Nam được chuyển thể từ kịch bản Hàn Quốc có thên My only one (2018).
Bộ phim xoay quanh các nhân vật ông Tuấn (NSND Công Lý), bà Bích (Tú Oanh) và ông Sinh (NSUT Hoài Nam) và chuyện tình cảm của Phương Nam và Hoàng Long cùng gia đình. Trong chuyện tình cảm từ chuyện Phương Nam yêu Hoàng Long và không được gia đình ủng hộ nên chia tay rồi đến khi gặp lại trong tình huống chớ trêu.
>>> Xem chi tiết: Phim Hương vị tình thân