Không thể lên án bạo lực học đường bằng tư tưởng đầy bạo lực và hận thù

Quang Thái Đăng lúc: Thứ năm, 19/11/2020 17:14 (GMT +7)
Phải lên án bạo lực, đặc biệt là bạo lực học đường. Nhưng cha mẹ cũng không thể lên án hay đẩy lùi được cái xấu bằng những tư tưởng đầy bạo lực
Hashtag #Bạo lực học đường #PODCAST #Interview

- Phải con gái tao, tao băm vằn ra, đến từng nhà chém cả bố mẹ nó

- Súc vật chứ không phải người, con tao mà bị đánh thế tao thuê người đến trường sát muối vào chúng nó. 

Đây là những ý kiến phản hồi tôi đọc được trên Facebook của bạn tôi, và trên các diễn đàn khi link và những hình ảnh một vụ nữ học sinh ẩu đả bị tung lên.

Rất, rất nhiều những comment như thế. 

Đồng ý, chúng ta phải lên án cái xấu, cái ác, cái tàn bạo. Là một phụ huynh, tôi cũng phẫn nộ trước cái ác cái xấu, trước hành vi côn đồ.

Nếu đặt giả thiết con gái tôi là người bị đánh hội đồng, tôi sẽ thế nào, thế nào??! Đau xót vô cùng chứ, phẫn nộ ngùn ngụt chứ. Thân thể đứa con mình dứt ruột đẻ ra, quý hơn máu thịt của mình. Là phụ huynh, không ai muốn trường học có những cảnh bạo lực như thế này.

Làm phụ huynh, làm gì có cha mẹ nào muốn thấy con cái bị bạo hành.
Làm phụ huynh, làm gì có cha mẹ nào muốn thấy con cái bị bạo hành.

Nhưng rồi sao?

Tôi sẽ tìm đến đánh đứa đánh con tồi, tìm đến gõ vào đầu bố đứa đánh con tôi. Như vậy là đòi nợ máu cho con mình à? Như vậy tôi mới là ông bố tốt?! 

Tôi không nói đạo lý, không phải “Sống là phải vị tha cao cả”. 

Tôi rất hiểu sự phẫn nộ của những bậc phụ huynh như tôi. 

Nhưng đọc những cái comment, tôi thấy có gì không ổn. 

Lên án bạo lực, nhưng chính phụ huynh, chính những người mẹ lại có tư tưởng sao mà bạo lực và tàn ác thế? Phải thế mới đúng à? 

Con tôi cũng có lần đánh nhau, bạn nó yếu hơn bị nó đánh, may bố bạn chưa có ý định tìm tôi để trả thù cho con. 

Có lần, tôi thấy 1 bà mẹ tự hào khoe rằng con mình 4 tuổi đi học lớp mẫu giáo và không sợ bạn nào, đánh đầy bạn. Con mình đánh các bạn, thì cái đấy có gì mà tự hào. 

Giáo dục 1 đứa trẻ, bao giờ chẳng khó. Dạy con biết tự vệ, đừng có nhát, chúng ta đều đi học, đều biết cứ nhát thì bị bắt nạt. Nó nhát, không ổn, nhưng nó bạo lực, càng không ổn. 

Giải quyết bạo lực bằng bạo lực chưa và không bao giờ là cách làm đúng đắn.
Giải quyết bạo lực bằng bạo lực chưa và không bao giờ là cách làm đúng đắn.

Rất nhiều những vụ bắt nạt học đường, và những vụ như này sẽ còn xảy ra. Bạo lực học đường là cái cần phải ngăn chặn, đẩy lùi, để các con có môi trường tốt để học tập, để trưởng thành, để cha mẹ yên tâm. 

Những đứa trẻ sẵn sàng xuống tay tàn nhẫn đánh hội đồng bạn, thì cần phải có hình thức kỉ luật, có biện pháp giáo dục. Giáo dục chứ không phải thay con trừng phạt nhưng đứa trẻ bắt nạt con mình. Xét cho cùng, chúng đều là trẻ con, đều có thể phạm sai lầm, nhưng trừng phạt bằng bạo lực chưa bao giờ là cách để ngừng chiến.

Đừng bao giờ nghĩ rằng những đứa trẻ vốn đang hung hăng sẽ vì sợ bị đòn mà thôi không hung hăng nữa cả. Con người ta, từ lớn đến nhỏ đều chỉ làm những gì khiến mình bị hấp dẫn, thú vị hoặc tin rằng nó đúng. Việc đánh chửi không làm con người, đặc biệt là những đứa trẻ đang ở độ tuổi phản kháng mạnh nghe lời mà chỉ khiến chúng ôm ấp nhiều hơn ý định trả thù.

Hơn cả, gieo mầm thiện vào đầu những đứa con, là trách nhiệm của cha mẹ cơ mà. Chúng ta đâu có thể lên án và đẩy lùi cái ác, bạo lực, bằng những tư tưởng đầy những sự hận thù và tàn ác, mà phải bằng những cách khác.

 

Hỡi mấy nàng mắc “hội chứng ôm đồm”, xin nhớ giùm “vắng mợ, chợ vẫn đông” Hãy gạt đi nỗi buồn bị phản bội, đây là cơ hội để ta sống cho chính mình Sống tích cực, nghĩa là đôi khi ta phải chấp nhận những tổn thương
Copy URL

Bình luận

Tin đáng chú ý

Chủ đề mới trên 2Đẹp