Sau hơn 20 năm tù tội cuối cùng ông Sinh cũng tới ngày được trả tự do. Ông Tuấn vui mừng tới đón người anh thân thiết của mình mới biết được chuyện ông Sinh đã sớm không còn ở đây nữa. Những mặc cảm về tù tội khiến ông Sinh luôn trốn tránh, ông chỉ dám đứng từ xa nhìn Phương Nam đã trưởng thành mà không kìm được nước mắt. Có lẽ vì tình yêu thương mà ông Sinh luôn muốn con gái mình được sống vui vẻ hạnh phúc mà không bận lòng về người cha tù tội này. Những lời viết trong bức thư gửi người anh em của mình, ông Sinh cũng nói: “Như em đã hứa đấy, con bé sẽ là con của em. Và em sẽ là bố của nó... mãi mãi”.
Ở một diễn biến khác, ông Tuấn về tới tận quê chị gái ông Sinh những mong có thể gặp được người anh em kết nghĩa của mình. Nhưng nào ngờ chỉ là một chuyến đi không có kết quả. Ông trở về với vẻ mặt nặng trĩu đầy ưu tư. Trước thắc mắc của Phương Nam về người bạn mà bố từng nói bố sẽ đón về, ông Tuấn chỉ ấp úng nói: “Bác ấy bận”. Ngược lại cô lại hồn nhiên nói: “50 tuổi đầu rồi mà còn giận dỗi nhau như tình nhân ấy. Cho con gặp bác ấy con giải quyết hết cho, nếu giảng hòa không được thì cạch mặt luôn”.
Ông Sinh lúc này nhìn thấy con gái xinh đẹp, có một cuộc sống bình yên, vui vẻ lại càng không đủ dũng khí đối diện với con. Sự vô tư của Phương Nam làm nỗi lòng của ông càng thêm trĩu nặng.
Về phần Khánh Thy, dù để ý tới Hoàng Long nhưng đổi lại chỉ là sự lạnh nhạt của anh. Thấy mọi việc dần khó khăn, mẹ Khánh Thy muốn chuyển hướng để cô lấy được thiện cảm từ bà Xuân – mẹ Hoàng Long. Trong buổi gặp mặt giữa những người bạn cũ, Khánh Thy đã nhanh chóng có được thiện cảm từ những người bạn của mẹ mình. Cô còn cất công chuẩn bị loại trà mà mẹ Long thích và nhận được lời khen ngợi từ bà Xuân: “Con gái vừa xinh lại còn tinh tế nữa, biết cả cô thích loại trà gì”. Ngay sau đó bà Xuân lại thản nhiên giới thiệu nhân viên công ty chồng mình cho Khánh Thy khiến mẹ con cô "cụt hứng".
Ngay sau cuộc gặp mặt ngắn ngủi, bà Sa bức xúc nói với con gái: “Con nhất định phải lấy được thằng Long, con phải vào được gia đình của nó. Đấy là con đường nhanh nhất, phù hợp nhất với con”, “Thằng Dũng em con cũng sắp học xong rồi. Con vào được đó sẽ thuận tiện cho việc xin việc của em con”. Trước sự bức bối của mẹ, Khánh Thy tỏ ra khó chịu: “Mẹ không phải lo, con cũng muốn ra khỏi cái nhà này lắm rồi”, “Cả công lao nuôi dạy của mẹ con cũng sẽ trả mẹ hết”.
Bình luận