Kem chống nắng hóa học đôi khi còn được gọi là kem chống nắng hữu cơ, chứa các hợp chất hóa học hấp thụ tia UV. Các hợp chất hóa học này bao gồm các công thức như oxybenzone, octinoxate, octisalate và avobenzone. Các hóa chất này biến đổi tia UV thành nhiệt, sau đó được giải phóng khỏi da và phân tán.
Có 16 thành phần hoạt tính được tìm thấy trong kem chống nắng, bao gồm: Cinoxate, Dioxybenzone, Ensulizole, Homosalate, Meradimate, Octinoxate, Octisalate, Octocrylene, Padimate O, Sulisobenzone, Oxybenzone, Avobenzone, Axit para-aminobenzoic, Trolamine salicylate, Oxit kẽm, Titanium dioxide.
Trong quy tắc được đề xuất vào tháng 2 năm 2019, FDA đã đề xuất rằng chỉ hai trong số các thành phần trên được phân loại là "được công nhận chung là an toàn và hiệu quả" (GRASE) - bao gồm oxit kẽm và titanium dioxide, được tìm thấy trong kem chống nắng khoáng.
Đối với 14 thành phần khác, FDA muốn có thêm dữ liệu về mức độ an toàn và hiệu quả. Và đối với hai thành phần cuối cùng, FDA đề xuất rằng chúng được dán nhãn không phải là GRASE. Hai thành phần đó là axit Para-aminobenzoic (PABA) và Trolamine salicylate. FDA đã đánh giá những thành phần đó và kết luận rằng "những rủi ro liên quan đến việc sử dụng những thành phần hoạt tính này trong các sản phẩm kem chống nắng lớn hơn lợi ích của chúng". Hiện tại cả PABA và Trolamine salicylate đều không được phép sử dụng trong kem chống nắng được FDA chấp thuận.
Như vậy, kem chống nắng hóa học được khẳng định là kém an toàn so với kem chống nắng vật lý. Nếu bạn thực sự vẫn muốn dùng kem chống nắng hóa học, hãy suy nghĩ thật kỹ và cân nhắc thiệt, hơn!
Bình luận