Viện Hàn lâm trao giải Nobel Văn học 2020 vào chiều 8/10 cho Louise Glück. Anders Olsson, Chủ tịch Ủy ban Nobel, nói Gluck sử dụng ngôn ngữ "thẳng thắn, không khoan nhượng, đó là tín hiệu cho thấy nhà thơ này muốn được thấu hiểu. Cô ấy cũng rất hài hước và sâu cay".
Louise Elisabeth Glück sinh năm 1943 ở New York (Mỹ) và là tác giả của 12 tuyển tập thơ, một tiểu luận về thi ca. Năm 1968, bà phát hành tập thơ đầu tiên - Firstborn, và được Viện Hàn lâm nhận xét tác phẩm này "nhanh chóng được ca ngợi như một trong những nhà thơ nổi bật của văn học đương đại Mỹ".
Sau đó, sự nghiệp viết lách của bà ngưng trệ vài năm vì những đổ vỡ từ cuộc hôn nhân thứ nhất. Sau 4 năm sau, tức là năm 1971, bà sáng tác lại và ra mắt tập thơ thứ hai sau khi bắt đầu giảng dạy về thơ ở Đại học Goddard: The House on Marshland.
Tác phẩm này được các chuyên gia đánh giá tác phẩm mang tính đột phá, với cách diễn đạt không thể trộn lẫn.
Tập thứ ba của Glück, Descending Figure, thành công về mặt doanh thu nhưng nhận một số chỉ trích về cách diễn đạt và chủ đề, xuất bản năm 1980. Về tác phẩm thứ 3 này, Glück bị buộc tội là "kẻ ghét trẻ em" bởi bà sáng tác bài The Drowned Children (Những đứa trẻ chết đuối).
Năm 1980 một trận hỏa hoạn thiêu trụi ngôi nhà và toàn bộ tài sản, khuynh hướng sáng tác của bà thay đổi, thể hiện qua tuyển tập The Triumph of Achilles (1985). Tác phẩm này được nhận xét ngôn từ của bà "rõ ràng, tinh tế, sắc sảo hơn" các tác phẩm trước.
Cái chết của người cha vào năm 1990 đã trở thành cảm hứng để Glück sáng tác tập thơ Ararat (1990). Tác phẩm này được nhận xét là "cuốn sách tàn bạo, đau khổ nhất của thơ ca Mỹ được xuất bản trong 25 năm qua".
Trong tập The Wild Iris (1992), Glück nói về thiên nhiên và giành giải Pulitzer năm 1993, giúp bà trở thành nhà thơ đương đại xuất chúng của Mỹ.
Louise Elisabeth Glück đã được cựu Tổng thống Mỹ Brack Obama trao Huân chương quốc gia về nghệ thuật và nhân văn năm 2015.
Bình luận