Emily in Paris là câu chuyện kể về hành trình của nàng Emily trong một năm sống và làm việc ở Paris. Tại thủ đô ánh sáng của thế giới, cuộc sống của Emily đã nảy sinh không ít tình huống dở khóc dở cười.
Nếu xét về nội dung, Emily in Paris là một bộ phim có kịch bản chưa chỉn chủ với rất nhiều sạn.Tuy nhiên, điều đó cũng chẳng có gì là lạ. Ngay từ đầu Emily in Paris đâu cố biến mình trở thành một series tranh giải Emmy? Nó hoàn toàn chỉ là một bộ phim thuần giải trí lấy dàn trai xinh gái đẹp và thời trang để câu khách.
Sang đến mùa thứ 2, yếu tố visual diễn viên vẫn ấn tượng nhưng yếu tố thời trang tiếp tục gây tranh cãi. Người ta cho rằng, trang phục của Emily lòe loẹt hơn hẳn mùa 1. Thời trang Emily in Paris 2 giống như một tờ giấy tập tô của trẻ em tiểu học, lem nhem và lộn xộn. Ngay cả khi theo đuổi phong cách maximalism, phong cách của Emily vẫn thể hiện sự thiếu nền tảng kiến thức phối hợp cơ bản và khiến người xem phải băn khoăn.
Một số người thậm chí còn nặng nề hơn khi cho rằng Emily trông thật tệ khi đứng cạnh sự thanh lịch kiểu “je ne sais quoi” của Camile hay Sylvie. Họ nhắn nhủ cô nàng hãy áp dụng những lời khuyên của Coco Chanel vào ăn mặc đi, bỏ bớt một thừ gì đó khi ra khỏi nhà.
Tuy nhiên, liệu những nhận xét này có thật sự công tâm? Sau cùng thì nguyên nhân nào đã khiến cho Emily không mặc "chuẩn Pháp"?
Những người yêu thích phong cách sôi nổi của Emily đã liệt kê ra những nguyên nhân sau đây để lý giải về sự "không chuẩn Pháp" của Emily, qua đó bênh vực sự loè loẹt của cô nàng:
Emily cũng thừa nhận rằng thế mạnh lớn nhất của cô là sự hoạt bát, vui tươi và năng lượng tích cực. Người làm sao của chiêm bao là vậy, một người như Emily sao có thể yêu thích những trang phục tối giản của những người bạn Pháp. Emily vui khi mặc các món quần áo lên người, vậy thì tại sao cô ấy không được tiếp tục như vậy?
Trang phục không chỉ là áo quần mà còn là bộc lộ cách nhìn mỗi người. Emily dù đã cố gắng đến đâu cũng chẳng thể làm quen được với văn hóa có phần bảo thủ của nước Pháp. Vậy thì chẳng có gì ngạc nhiên khi búp bê Mỹ cũng chẳng thể hiểu được thời trang của quốc gia này.
Thú vui tao nhã nhất của thời trang là được thử nghiệm, được điên cuồng. Vậy hà cớ sao Emily cứ phải đẹp theo “chuẩn mực” của nước Pháp?
Ngày nay, việc "đẹp theo chuẩn" cũng đang bị chính làng thời trang bài trừ, những tiêu chuẩn cũng liên tục bị phá bỏ. Vậy việc Emily "không theo chuẩn" có đáng bị lên án? Gái Mỹ đẹp theo cách của mình, gái Pháp đẹp theo cách của họ. Mỗi người là một bản thể, đẹp theo cách riêng của mình.
Tóm lại, Emily không có lý do nào để phải tự biến bản thân thành một cô gái Pháp. Tại sao phải ăn mặc theo tiêu chuẩn Pháp khi mà mặc theo kiểu Mỹ đang vui? Cho nên, nếu ta nhìn nhận câu chuyện ở góc độ rộng hơn, sẽ phát hiện ra câu chuyện ăn mặc của Emily không chỉ là trang sức và quần áo, giầy dép và túi xách... Nó còn phản ánh sự xung đột giữa những nền văn hoá, sự định kiến ăn sâu bám rễ với tư duy hài hoà rộng mở.
Xét cho cùng, chỉ khi cởi bỏ những chuẩn mực để theo đuổi những gì chúng ta thực sự mong muốn, chúng ta mới có thể chạm tay vào tự do và niềm vui được làm chính mình - như cách cô nàng "Emily in Paris" đang chứng minh, bất chấp vô vàn chỉ trích của những người tôn sùng thời trang Pháp.
Bình luận