Vì sao Cổ nhân nói: “4 thứ không sờ, nhất là eo goá phụ”?
- Thanh Lê
- Đăng lúc: Thứ sáu, 06/05/2022 20:10 (GMT +7)
Người xưa đã đúc kết ra nhiều câu nói hay để răn dạy con cháu. Một trong số đó là lời nhắc nhở về "tứ không sờ", nhất là vòng eo của góa phụ.
Có một câu nói cổ được lưu truyền từ ngày xưa mà người Trung Hoa đã dùng để răn dạy con cái đó là có “bốn điều không được chạm vào”, trong đó nổi tiếng nhất là "eo của người góa phụ". "Tứ không sờ" này là gì và tại sao cổ nhân xưa lại yêu cầu con cháu tuân thủ như vậy?
1. Con dao của đầu bếp là không thể chạm tới
>>> Xem thêm: Vì sao cổ nhân dạy khi đi ngủ nên nhỏ 1 giọt dầu gió vào lòng bàn chân?
Thời xưa về cơ bản người làm đầu bếp thường là con của những gia đình nghèo. Do đó điều họ mong mỏi nhất là học được kỹ năng nấu nướng, vì như vậy vừa có cái ăn để no bụng và cũng là một kỹ năng sinh tồn.
Ở thời cổ đại, không có nhiều đồ dùng nhà bếp như ngày nay, do đó để làm ra những món ăn “đủ cả sắc lẫn hương”, yếu tố quyết định chính là con dao trên tay người nấu.
Hơn nữa tại Trung Quốc, đầu bếp đa phần chỉ coi trọng một con dao. Vào thời cổ đại, người nấu ăn đã được các bậc thầy của họ dạy từ khi còn nhỏ đó là muốn thành công trong sự nghiệp nấu nướng, cốt yếu cần có một con dao tốt.
Và những đầu bếp thực thụ đều có dao riêng, con dao này sẽ có trọng lượng và hình dáng vừa vặn với chủ nhân của nó. Đó cũng là tài sản quý giá nhất của một người đầu bếp, được họ xem là vật thiêng liêng bất khả xâm phạm. Chính vì lẽ đó, khi không có sự cho phép của chủ nhân, người ngoài không nên tự ý chạm tay vào những con dao này.
2. Rìu của thợ mộc
Tương tự như con dao trong mắt người nấu ăn, chiếc rìu cũng là vật nuôi dưỡng niềm tin nghề nghiệp cho người thợ mộc. Và với những người thợ mộc, họ sẽ bắt đầu tự chế tạo chiếc rìu theo phong cách mang dấu ấn “cá nhân” của riêng mình.
Những người thợ mộc thời xưa, vô cùng xem trọng chiếc rìu, thậm chí nó quan trọng như mạng sống của họ. Vì nó chính là thứ công cụ giúp họ kiếm sống và sinh tồn.
Tất cả những ai muốn trở thành một thợ mộc đều phải tự tạo cho mình một điểm nhấn riêng và chiếc rìu chính là người bạn đồng hành không thể thiếu. Thậm chí người ta còn ví rằng, với người thợ mộc chiếc rừu cũng quan trọng như thanh kiếm của tướng quân.
Chính vì chiếc rìu quan trọng như vậy, nên những người thợ mộc không thích người ngoài khi chưa có sự cho phép mà tự ý chạm vào. Còn nếu ai đó vẫn cố tình làm điều này có thể hiểu đó là hành vi thất lễ và bất lịch sự.
3. Hành trang của người độc thân là không thể chạm tới
Trong xã hội hiện đại ngày nay những người trẻ tuổi chưa lập gia đình không phải là hiếm và khi một người “sống độc thân”, chúng ta thường có ý nói rằng người đó đã lớn tuổi nhưng chưa có gia đình.
Nhưng ở thời cổ đại người ta rất đề cao “phụ mẫu chi mệnh, môi chước chi ngôn” – Nghĩa là việc cưới xin của con cái phải do cha mẹ quyết định và nhờ người mai mối giới thiệu. Trong đó, đàn ông bình thường sẽ kết hôn sớm, để ổn định cuộc sống. Còn những người không có cha mẹ, không đủ khả năng chi trả cho hôn nhân, đến tuổi rất già mà không lập gia đình thì được xem là “độc thân”.
Những người này thường sống không cố định và luôn có hành lý mang theo khi đi chu du, phiêu bạt. Do đó, với người độc thân nói chung thì gia sản chính tất cả đồ đạc mà họ có và bất cứ ai chạm vào hành lý mà không được phép sẽ bị các cử nhân coi là xâm phạm “lãnh thổ” của họ.
4. Không thể chạm vào eo của góa phụ
Từ thời xưa đã có câu “nam nữ thụ thụ bất thân” do đó nếu giứa nam và nữ không có hợp đồng hôn nhân, thì điều tất yếu là cần duy trì khoảng cách nhất định và cấm tiếp xúc thể xác. Và phụ nữ thời xưa rất chú trọng đến việc “cấm vào hai cửa”, có thể nói là khá hạn chế, đặc biệt yêu cầu đối với góa phụ mất chồng thời cổ đại càng khắt khe hơn.
Hơn nữa, thời xưa phụ nữ rất chú trọng giữ gìn trinh tiết, trong đó góa phụ cần nghiêm khắc yêu cầu những việc mình làm, giữ khoảng cách nhất định với đàn ông để không mang tiếng với con cái, cha mẹ và họ hàng làng xóm. Thậm chí, nam giới không được có hành động gây hiểu lầm với góa phụ, nếu không sẽ bị hàng xóm phỉ nhổ. Do đó, nếu một người đàn ông chạm vào eo của bà góa, thì đây chính là một thảm họa cho cả hai bên.
Người ta còn có câu nói: “có rất nhiều thứ trước cửa của bà góa”, chính là ám chỉ những lời đồn thổi này đều do bà con lối xóm lan truyền. Khi có điều gì đó “không thuận” trong mắt hàng xóm, thì những góa phụ sẽ phải chịu sự đàm tiếu. Hành động chạm eo góa phụ sẽ bị khép vào vấn đề đạo đức, gây tổn thương cho danh tiếng của góa phụ, dễ đẩy họ vào miệng tiếng thị phi và không thể ngẩng mặt với đời.