Phụ nữ sinh ra để… ghét nhau?
Có ai đó đã nói rằng, người phụ nữ đến với thế giới này để ban phát tình yêu thương. Nhưng có lẽ người đó quên mất, phụ nữ không chỉ biết yêu thương mà còn là "hiện thân" của sự thù ghét, ghen tuông.
Như câu chuyện về cuộc chiến thành Troy trong thần thoại. Ở tiệc cưới của vua Hy Lạp Peleus và nữ thần biển Thetis, tất cả các thần được mời tới dự tiệc, trừ Eris (Nữ thần Bất hòa, Xung đột, Lừa dối, Già nua, Buồn phiền). Nàng, vốn thấu hiểu lòng ghen của đàn bà, bèn thả một quả táo vàng giữa bàn tiệc, có khắc chữ: "Dành cho người đẹp nhất!".
Ba nữ thần Athena, Aphrodite và Hera tranh nhau quả táo. Zeus không thể phân xử được quả táo dành cho ai nên đã trao lại trọng trách này cho Paris, chàng trai đẹp nhất châu Á và là hoàng tử thứ hai của thành Troy. Cả ba nữ thần đều hứa hẹn ban cho Paris những đặc ân nhưng cuối cùng Paris đã chọn Aphrodite, vì Aphrodite hứa sẽ ban cho chàng người phụ nữ đẹp nhất thế gian.
Một thời gian sau đó, Paris tới viếng thành Sparta, được vua Sparta là Menelaus trọng đãi, và đã gặp Helen, vợ của Menelaus, một người có sắc đẹp tuyệt vời. Được nữ thần Aphrodite giúp đỡ, Paris đã chiếm được trái tim của Helen, và khi Paris rời Sparta, Helen đã bỏ Menelaus trốn theo Paris. Menelaus vô cùng tức giận, bèn tìm cách trả thù Paris, gây ra cuộc chiến thành Troy.
Trong truyện cổ tích từ Đông sang Tây, nhiều nhân vật phản diện là phụ nữ: Những mụ phù thủy, bà dì ghẻ, người con riêng... Những phụ nữ này cũng là người hãm hại… phụ nữ khác, vì ghen tị với nhan sắc, tình yêu.
Mà đâu chỉ trong truyện kể, đời thực cũng thấy không ít lần những vụ phụ nữ hãm hại nhau, ghen ghét nhau, chà đạp nhau. Có những điển tích ghê rợn như tích "dấm chua" ghi trong sách cổ: Có vị vua nước Kim có hai cung phi xinh đẹp mà ông rất sủng ái. Hoàng hậu thấy vậy rất ghen tức, nhưng không ngăn cản được.
Lúc vua băng hà, Hoàng hậu mừng rỡ vô cùng, xem đó là dịp nhổ đi cái gai trong mắt. Nhưng lại nghĩ, nếu chôn theo hai người đẹp kia thì khi xuống suối vàng, vua lại có cơ tình tứ với “tình địch” của mình, bà liền tìm kế hủy hoại thân thể hai cung phi tàn nhẫn để chết cũng không được yên thân, không có cơ hội "đầu thai, hoàn cốt".
Thế mới biết người phụ nữ trong sự ghen tị của phụ nữ đáng sợ như thế nào. Thời phong kiến, phụ nữ chỉ gắn liền với tề gia nội trợ, chăm chồng chăm con nên việc ghen tị chỉ dừng ở trong nhà, trong mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu, chị dâu-em chồng, hai chị em dâu…
Ở thời hiện đại, phụ nữ đã bước ra xã hội có vai trò, có địa vị. Bên cạnh những đùm bọc, sẻ chia, đâu đó vẫn thấp thoáng cả sự ganh đua, ganh tị, những nói xấu sau lưng, đấu tố nhau, sự ghen tị lịch sự hơn nhưng dường như mạnh mẽ hơn. Người ta có thể ghen nhau vì có chiếc túi hiệu, có một tấm chồng tốt, con điểm cao hơn.
Muốn hạnh phúc, phụ nữ hãy thương nhau
Những mối bất hòa khiến người ta tự hỏi, có phải phụ nữ sinh ra để ganh ghét nhau, để so đo hơn thua với nhau? Trong một bài hát đậm tính quyền nữ của hai rapper Suboi và T’Linh có câu viết "Sao lại chà đạp lên những bông hoa?", ý nói đến chuyện phụ nữ luôn bị lép vế, đối xử bất công. Nhưng có lẽ câu hỏi đúng nên là: "Sao những bông hoa lại chà đạp lên nhau?".
Bởi ai hết, phụ nữ là người thấu hiểu nỗi hổ của nhau. Vậy tại sao chúng ta không thông cảm, sẻ chia, và giúp đỡ cho nhau? Cuộc đời đã có quá nhiều thiệt thòi cho phụ nữ rồi, chúng ta không cần phải dìm nhau xuống, không cần phải dẫm lên đầu, lên cổ nhau để tồn tại, bởi vì đó là cách (dù chỉ gián tiếp) mà phụ nữ tiếp tay cho bất bình đẳng giới, cho đàn ông được nghiễm nhiên đứng lên trên mà hưởng lợi, mà khinh rẻ "loại đàn bà".
Thay vào việc kèn cựa, nói xấu, ganh ghét lẫn nhau, phụ nữ hãy học cách yêu thương nhau, một cách thật sự. Thương, nó không hẳn là yêu. Thương, ấy là thông cảm, thấu hiểu, chia sẻ. Phụ nữ thương nhau, đàn ông sẽ nhìn vào đó mà học tập. Sự bao che của đàn ông với người cùng giới tính của mình, có thể tiêu cực, nhưng nó tạo ra sức mạnh.
Nếu phụ nữ thương nhau, họ sẽ thật sự trở thành một nửa thế giới, chứ không phải những mảnh ghép của một nửa thế giới. Khi phụ nữ thương nhau, họ sẽ hiểu có thể cùng nhau phát triển, chứ không nhất thiết phải dìm người kia xuống để mình nổi bật hơn. Họ sẽ chấp nhận có những người xinh nhất trong hội, và cả những người… xinh nhất khác. Họ sẽ không đổ lỗi cho người đàn bà khác cướp chồng mình, và cũng không tơ tưởng đến chồng của người khác, vì họ biết nỗi đau một người phụ nữ phải gánh chịu khi bị phản bội.
Khi thương nhau, họ sẽ không ở thế đối đầu với nhau, bởi thấu hiểu rằng, ở đâu đó, sinh ra là phụ nữ có thể là món quà, nhưng ở nhiều nơi khác, việc phải sống trong thế giới quá nhiều định kiến vốn là đã đủ khổ ải rồi. Họ sẽ hiểu, nếu không thể động viên, dìu dắt nhau qua vô thường của cuộc đời, nếu không thể thương yêu nhau thì ít nhất đàn bà chúng ta cũng đừng dằn vặt nhau vì những vụn vặt đời tư nhau.
Mẹ chồng nếu thực sự thương con dâu, đặt mình ở vị trí con dâu để nhớ lại những bỡ ngỡ khi ngày đầu mình mới về ngôi nhà xa lạ thì hẳn sẽ thấy con dâu đáng được cảm thông nhiều hơn. Nếu bà đặt mình ở vị trí mẹ ruột của con dâu, sẽ thấy xót khi thân gái đi lấy chồng xa, sẽ thấy con dâu cần được bù đắp nhiều tình cảm hơn nữa. Ngược lại, con dâu nếu biết thương bà như mẹ ruột, hoặc chỉ cần thương bà như một phụ nữ sẽ cảm thông được sự bực dọc “bị cạnh tranh” tình cảm của con trai, của nỗi lo “ra rìa”...
Đồng nghiệp thương nhau đôi khi không phải là giúp đỡ mà chỉ không dìm nhau xuống, không mưu hèn kế bẩn để mỗi người được là chính mình. Bởi thực tế dìm một người xuống để ta nổi bật hơn họ thì quanh đi quẩn lại, chúng ta vẫn chỉ ở trong những chiếc ao làng. Về nhất làng nhàng sao bằng một người tốt vừa phải trong một cộng đồng xuất sắc.
Phụ nữ thương nhau, tôn trọng nhau, họ không cười trên nỗi đau của nhau, không lấy tấm chồng ra làm tiêu chuẩn so kè. Phụ nữ thương nhau, họ sẽ biết dạy những đứa trẻ của tương lai biết yêu thương phụ nữ. Sẽ không hằn học nếu mình mang thai con gái, sẽ không phải “xin vía chim non mọc chậm” trong các hội sinh đẻ. Họ sẽ bớt thiên vị những bé trai trong nhà, sẽ dạy những bé trai biết thương mẹ, thương bà, thương em gái nhỏ, không có đặc quyền chỉ vì nó sẽ trở thành đàn ông. Phụ nữ biết thương nhau, họ mới dạy cho đàn ông cách yêu thương và tôn trọng phụ nữ, như một con người, chứ không phải như một giới-tính-thứ-hai.
Bình luận