Tui thường hay thấy “em” đăng status, đại loại:
“Một cõi đơn côi, nhìn người ta hôn môi, người ta yêu thương nhau vô cùng cực. Chờ một giống đực tới để yêu thương”.
Tui thường vô thả "ha ha" hoặc không. Nhớ mình ngày xưa quá đỗi. Ngày xưa khi chưa biết yêu, trong trái tim chỉ tràn trề tình yêu má ba, yêu gia đình, yêu bạn bè, yêu đất nước. Chứ yêu trai thì chưa. Và cả yêu mình cũng thế.
Thuở đó tui thường hay tắm rất lâu rất lâu vào cuối ngày, có khi 30 phút, có khi cả tiếng. Thực tế chỉ tốn 15 phút để kì cọ sạch sẽ thôi, thời gian còn lại, tui phản tư.
- Hôm nay tui có tốt không, có yêu thương không? Làm được gì cho đời? Có gì tiếc nuối, áy náy? Cần cải thiện gì đây? Có gì hay cần phát huy? Tối nay đi ngủ ngon chứ?...
Trong lúc hồi tưởng về một ngày, rất nhiều suy nghĩ bật lên trong tui. Chuyện này giúp tui sáng tỏ nhiều điều nhưng đồng thời cũng khiến tui dằn vặt bản thân bởi những thiếu sót. Thi thoảng, rất nhiều cái "thi thoảng", tui hay so sánh mình với những người xung quanh tui, tự thấy bản thân như mớ bùi nhùi đen thui ngoài sàn nước của nội.
Vì thế tui thường hay nghĩ "Bản thân mình không có gì đặc biệt, không đáng được yêu, không đáng yêu". Vì thế nên tui không dám yêu. Dĩ nhiên, chả có người yêu luôn.
Sau này tui lớn khôn rồi, bớt dại khờ soi mói bản thân như thế. Vì tui nhận ra rằng bản thân bị trặc cổ á, chỉ nhìn lên trên để phấn đấu chứ không nhìn xuống dưới được. Mà có bệnh thì phải trị.
"Ngó lên tui không bằng ai nhưng ngó xuống, thôi ngó ngang đi, không ai bằng tui". Chính xác là ngó ngang luôn đó. Bởi vì số mệnh mỗi người như dấu vân tay, chẳng ai giống ai hết. Nên vị trí người ta đứng, không phải vị trí của tui. Đời người ta sống, không phải đời của tui. Và người ta không phải là tui.
Tui là một, là riêng, là duy nhất. (Chú Xuân Diệu nói vậy)
Nghĩ tới đó đột nhiên thấy đầu mọc thêm mấy sợi tóc, lưng thẳng mắt sáng liền. Ờ ha, tại sao phải nhìn người ta mà sống, như “em” nhìn người ta mà ước ao vậy.
Đâu cần phải có người yêu hay phải chờ tới lễ 8/3, 20/10, sinh nhật...vv... để được yêu thương, được chúc mừng.
Vì em vô cùng đặc biệt, là một, là riêng, là duy nhất. Thế gian này chẳng tìm được ai giống như em luôn. Điều đó đủ để chúc mừng mỗi ngày rồi “em” ơi.
Vậy nên album này là món quà dành tặng cho “em” cùng toàn thể phụ nữ trên cõi đời này và cả cho tui. Thân thương chúc chúng ta luôn thấy yêu bản thân mình mỗi ngày. Vì mỗi chúng ta đều là duy nhất.
Bình luận