Có ai trên thế giới này mà không thích ăn kem không?
Cho dù đó là ở châu Á, châu Âu, Hoa Kỳ hay Nam Mỹ, có thể nói rằng món ăn đông lạnh có xu hướng trở thành món khoái khẩu yêu thích của bất kỳ ai ở mọi lứa tuổi. San Francisco và New York thậm chí còn là nơi có các Bảo tàng Kem cực kỳ nổi tiếng, một sự “tôn kính” đối với món ngon ngọt ngào, mát lạnh này.
Theo lịch sử ẩm thực, kem có từ thế kỷ thứ hai, trước Công nguyên. Alexander Đại đế, người Hy Lạp, thích đá bào có vị mật ong và mật hoa. Và Hoàng đế Nero, của Rome, thích đá bào có hương vị từ trái cây và nước trái cây. Hơn 1.000 năm sau, Marco Polo đã mang một công thức giống sorbet đến Ý từ vùng Viễn Đông và cuối cùng đã phát triển thành kem như ngày nay hầu hết chúng ta đều biết.
Kem có thể hấp dẫn ở mọi nơi, nhưng nhiều quốc gia có phiên bản riêng của họ. Mỗi nền văn hóa đều có cách hiểu khác nhau về kem mà thường không được gọi là kem, và đó là món ăn giúp mọi người xích lại gần nhau hơn. Ăn kem là một trải nghiệm thú vị.
Từ custard (sữa trứng) đông lạnh ở Hoa Kỳ đến kakigori, Nhật Bản, hãy thưởng thức hương vị kem trên khắp thế giới và đánh thức mọi giác quan của bạn.
Món custard đông lạnh phục vụ mềm là món kem tinh túy của Mỹ, một bộ sưu tập tổng hợp gồm 500 công thức khác nhau. Custard đông lạnh là sự kết hợp của sữa, kem, đường và lòng đỏ trứng. Nó cũng thường có chất làm đặc.
Kem truyền thống của Mỹ đôi khi cũng có lòng đỏ trứng, nhưng sự khác biệt giữa custard đông lạnh và kem là kết cấu: sữa trứng đặc hơn. Khi nói đến hương vị custard đông lạnh, người Mỹ thường có sự lựa chọn giữa vani hoặc sô cô la. Hoặc họ cũng có thể kết hợp cả hai.
Raspado giống như món đá bào từ các loại nước ép trái cây tươi. Việc làm ra chúng được thực hiện thủ công. Lillian Aviles, một chuyên gia về văn hóa Mexico tại thành phố Mexico, cho biết món ăn ngọt và lạnh có mặt ở mọi nơi trên khắp Mexico và được bán tại các xe đẩy hàng rong. Họ bán raspado với rất nhiều hương vị từ hương vị trái cây như me, chanh, dứa, cam, xoài và có cả vị vani. Món ăn này sẽ chỉ phục vụ trong cốc chứ không cho vào ốc quế.
Ngoài pasta, gelato được coi là biểu tượng ẩm thực của Ý. Trên thực tế, ghé qua gelateria (tiệm bán gelato) địa phương là một cách sống của người Ý. Người Ý có thể tập trung tại tiệm bán gelato để giao lưu và tán gẫu. Nó được coi như biểu tượng văn hóa. Gelato của Ý có ít chất béo hơn kem truyền thống và được chế biến từ sữa nguyên chất, trứng, đường và hương liệu: sô cô la, quả phỉ, hạt dẻ cười, van được trộn với những miếng sô cô la là những hương vị được yêu thích nhất. Ở Ý, gelato được phục vụ bằng cách sử dụng muỗng ép phần gelato mát lạnh vào cốc hoặc ốc quế. Gelato được làm mỗi ngày để đảm bảo “tươi” ngon nhất!
Crème Glacée có kết cấu tương tự như gelato của Ý nhưng đậm đà hơn so với gelato. Nó là sự kết hợp tuyệt vời giữa gelato của Ý và kem trứng sữa của Mỹ. Món kem vị caramel muối được coi là hương vị mang tính biểu tượng của Crème Glacée Pháp.
Một cây kem không bị chảy? Vâng, đó chính xác là dondurma hay kem Thổ Nhĩ Kỳ. Người dân địa phương còn gọi nó là Maras dondurma, theo tên thành phố ở vùng Địa Trung Hải của Thổ Nhĩ Kỳ. Dondurma có kết cấu đàn hồi và được làm từ sữa dê, đường và salep, là một loại bột được làm từ củ của các loài lan thuộc chi Orchis. Những loại củ này chứa tinh bột bổ dưỡng được gọi là glucomannan. Bột salep được tiêu thụ trong đồ uống và món tráng miệng. Người Thổ Nhĩ Kỳ thường mua dondurma ở các tiệm xe đẩy trên phố hoặc chợ.
Các đầu bếp bánh ngọt làm kakigori bằng cách bào đá từ các khối đá lớn. Sau đó, họ thêm siro vào bát đá bào, siro này thường được làm thủ công với các nguyên liệu chất lượng, hương vị thường có là trà xanh, dâu, nho và dưa lưới.
Kakigori đôi khi cũng có sữa đặc rưới lên trên và hầu như luôn được phục vụ trong bát. Một số nhà hàng cũng rắc lên trên một ít bột đậu đỏ hoặc trái cây tươi. Người Nhật ăn nó chủ yếu vào mùa hè và rất hào hứng với việc thưởng thức nó, đặc biệt là những hương vị mới nhất trong mùa.
Bình luận